PHẠM LÊ PHONG 361      4/71 TQLC      4/71 CỦA TÔI-ĐĐ/C CỦA TÔI      TRẬN ĐÁNH CUỐI CÙNG      LÊ HỮU LƯỢNG 362      LÂM VĂN DIỆP 363     

DELO TẠ VĂN ĐỨC      CHIẾN TRẬN BÌNH SƠN      THỊ XÃ AN-LỘC      TẢN MẠN DAKSONG

 

TRẬN ĐÁNH CUỐI CÙNG!!!

 

Các bạn thân mến,
      Cùng ngày naỳ năm xưa(26/04/1975) , mình bị thương nặng tại mặt trận Dầu-giây Long- Khánh, Lúc bấy giờ khoảng 10h sáng.Đaị đội mình được lệnh tái chiếm ấp Hưng- Nghĩa(Trảng bom,Long Khánh ). Sau hơn 300 traí pháo (đủ loaị) bắn tâp trung... Mục tiêu bây giờ đã không còn um tùm cây cối nữa , nó thấp xuống để mình có thể bước lên được những mái nhà ...mục tiêu đã sẵn sàng . Đơn vị mình(ĐĐ2/ TĐ 64 BĐQ) nằm dọc theo giao thông hào ấp chiến lược (đã xạt lở nhiều) cùng lúc đứng lên ,vừa bắn , hô xung phong và cùng lao lên chiếm mục tiêu... Đúng như tiền sát viên PB.(t/u Cho là bạn cùng khóa 4/71) nói trước khi mình tái chiêm mục tiêu.
    " tao sẽ xin hoả lực tối đa cho mày, để... nếu không may... tao bớt hối hận vì đã không giúp gì cho bạn bè vào lúc cần nhất.". Ê Ngân,Cẩn thận vì cả tuần rôì mà tuị Sư đòan 5 cũng chả làm được gì. -.
    Có thể đúng đấy --mình nghĩ như vậy vì có cả lới hứa cuả Liên đoàn trưởng,tiểu đoàn trưởng, về việc tái chiếm này" cậu chỉ cần vuợt qua khỏi con" rắn đỏ", nằm đó nửa giờ SĐ 5 sẽ thay thế. Đơn vị mình chỉ chiếm chứ không giữ, lúc bấy giờ mình chả thấy sợ là gì. chiếm mục tiêu ư . thì chiếm ...
     Chỉ vài phùt sau, đơn vị chúng tôi đã qua khỏi con rắn đõ (đường chính của làng), phía bên kia thực ra chỉ có vaì nhà chạy dọc theo con lộ và xa hơn là đồng trống. Chúng tôi tất cả nằm lại trong đội hình sẵn sàng chiến đấu.
    Có tiếng depart của fáo vẳng từ xa..." mẹ nó, giờ này xong rôì còn gì mà bắn nữa không biết!." tiếng Depart liên tục và từ nhiêù hướng khác nhau, chả biêt cuả ta hay địch, linh tính mình cho biết không nên nằm lại lâu hơn, nên quyết định cho mấy thằng em luị lại phía sau thật nhanh, và con đường làng là khoảng trống tốt cho việc quan sát mục tiêu.....

      Tiếng xèo xeò + tiếng nổ vang trời, liên tục phủ xuống...fía bên kia con đườn g "không xong rôì, mình nghĩ thế" và ra hiệu cho mấy thằng em tiếp tục lui laị fía sau, cùng với đơn vị trừ bị ( cũng đã vào trong làng).Mình vẫn tại chỗ với tiểu đội súng nặng. Mặt trận bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường.
      Hàng sống, chống chết....(tiếng la ó vang dội của Cộng quân vang dội khắp vùng mặt trận)." tiên sư chúng nó " tôi la to cùng lúc với những tràng đạn đại liên M-60 ,M79...và M16 của tiểu đội súng nặng nổ vang , Đơn vị bạn cánh trên cũng chẳng kém .... rớt .rớt... không có con Vịt nào vượt qua được con" rắn đỏ"(tiếng gọi thay cho con đường mòn đất đỏ) . Vài lần như thế... bây giờ ,bọn tôi còn lại tiếp tuc lui laị sau qua khỏi đội hình trừ bị....Tôi biết , với chiến thuật tiền fáo hậu xung bọn nó sẽ lại lao lên ,.mình phải hoặc luị lại thât xa, hoặc tiến lên bám xát chúng ...cùng lúc đó lệnh rút lui tôị đã nhận, nhưng theo tôi, chưa ngay bây giờ....phải đợi sau một lần fản công nưã .thật vậy đơt pháo lần này qua khỏi đầu chúng tôi đến thăm BCH fiá sau...Bọn chúng tôi tiếp tục chiến đấu... bọn nó đã tràn qua khỏi con rắn đỏ và đang làm mồi cho những thằng em chưa bao giờ biết chạy( ít nhất 3 năm từ ngày tôi ra trường về với đơn vị này TĐ 64/BĐQ)
      Chiến trường lặng đi... "đúng lúc rôì ông thầy" , tiếng nói của thằng em mang máy nhắc, tôi đồng ý. Thật nhanh chúng tôi rút ra khỏi làng, nằm lại nơi khởi đầu : giao thông hào ấp chiến lược hồi xưa. còn bọn trừ bị đâu cả rồi... ĐM nó lui xa hơn mình nghĩ. kiểm tra laị : còn nguyên vẹn hai trung đội cộng ( 50->60 người). lại tiếp tục chịu fáo... hình như sự fản fáo cuả mình chẳng ăn nhập gì cả. còn đơn vị cánh trên hy vọng.... viso (không sao cả).có tiếng goị từ máy truyền tin, nhưng tôi chưa kịp nghe ,vả lại tiếng phaó nổ xát và gần qúa ...... tôi cảm thấy như mình nhẹ đi và tai mình nghe văng vẳng những tiếng nổ đì đọp, tôi như nhìn thấy toàn bộ trận đánh từ trên cao. ,thân xác tôi nằm gãy gập bên thằng mang máy, mùi thuốc súng cùng khói bao trùm cả vùng chiến , bạn bè tôi tiếp tục chiến đấu…tôi cố gắng nâng cây M.16 của tôi lên..nhưng không thể được…sao thế nhỉ !!! cái " hàm ếch" tôi ẩn ngươì trong đó đâu rồi, và thằng "cao bồi" cuả tôi nữa thì như đang gọi tên tôi.... từ từ mắt tôi hình như không nhìn rõ nữa, sao thế nhỉ... Ồ cả tai nữa không nghe gì hết chỉ thấy o.o..o..o.... rồi như mình đang rơi xuống từ từ.. thật sâu ..thật sâu ...Cảm giác mình đã chết xuất hiện trong trí óc tôi lúc bấy gìơ. Ồ , có thể như vậy lắm...Vậy lậy Chúa xin tha thứ cho con những gì con đã sai phạm.... rồi ..tôi không còn nhớ gì thêm nữa.
     Có lẽ trong khoảnh khắc, tôi tỉnh lại, vì nghe có tiếng như ai đó đang gọi tên tôi... đúng không.?.. hay.....tôi lại không nghe gì thêm nữa...không biết mấy lần............
       

      Còn nữa nhưng ... có lẽ tôi đang bị xúc động mạnh... và không thể viết thêm hơn nữa.. thôi, để lần khác vậy .........Và từ đó, tên Ngân có thêm ...đuôi.( Ngân-méo)

     Cũng từ lá thư của Dõan Ngọc, làm mình nhớ Laị Chơn Thành, An Lộc... với những trận đánh của mùa hè đỏ lửa, mặc dù ngày ra trường, những mặt trận này đã bớt nhiều, nhưng mình cũng đã từng đến đó, đơn vị mình cũng nhiều người nằm lại đó....may quá không có mình ....
     Hôm nay dở chứng thật, chẳng hiểu sao mình laị viết nhiều như thế ( chưa bao giờ).
Thôi vậy... Chúc các bạn một ngày thật bình an./.


Ngân323 (CA. nhân ngày 30 tháng 04/ 2007)

Click vào link này http://www.photojpl.com/flash/08mallet.html và xem coi kỹ thuật họ làm như thế nào?

 

 Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngan Nguyen 323

Trở về