PHẠM LÊ PHONG 361      4/71 TQLC      4/71 CỦA TÔI-ĐĐ/C CỦA TÔI      TRẬN ĐÁNH CUỐI CÙNG

LÊ HỮU LƯỢNG 362      LÂM VĂN DIỆP 363      DELO TẠ VĂN ĐỨC      CHIẾN TRẬN B̀NH SƠN

THỊ XĂ AN-LỘC      TẢN MẠN DAKSONG

TẢN MẠN DAKSONG    TẢN MẠN VỀ CHIẾN SĨ XUẤT SẮC

      Tuổi xế bóng của cuộc đời, tiềm thức sống dậy, quá khứ hiện về, tuổi đôi mươi nhiều ước vọng bị vùi trong cuộc chiến, nên tất cả như ngăn kéo của cuộc đời,“góp gió” với Đặc San bằng những vết xích tại địa danh Đaksong… bài viết chỉ với con mắt của người “đương cuộc”: SQ Chi-đội trưởng.

 Diễn biến sự việc bớt chứ không có thêm, những nhân vật trong nầy c̣n “tại thế”: Cựu Chi-đoàn trưởng (81) Đ/úy Lê quan Vinh Arizona; Chi đoàn trưởng:(72)  Đ/úy Nguyễn Xá, Utah; Chi-đoàn phó: (73)  Tr/úy Nguyễn đ́nh Tiềm Pennsylvania; Th/úy Trung Taxas và Nghị 1/19CX (tăng phái) Goergia; Tr/úy Vân CĐ1CX và Sĩ quan “Đề-Lô” ông bạn cùng khóa tại Florida…. Nếu những ‘thẩm quyền’ nầy không vừa ư đều ǵ th́… ráng chịu, đó chỉ là những cảm nghĩ của người viết lúc bấy giờ.

    4 Chi-Đội có danh hiệu: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa. Phân đội CH Thổ-Tinh,  trên vô tuyến chúng tôi ngụy hóa bằng con số hàng trăm, và CĐội 2/3/19KB của tôi những khẩu 50 đều tiếp đạn từ bên phải, xạ thủ phải tập v́ cần lên đạn bên tay trái, không xài giá thùng 100 viên, dây đạn dài  nằm bên phải dễ tiếp đạn…CĐoàn có nhiều trưởng xa cũng làm vậy…

 

       Mấy tháng hành quân mở đường, an-ninh để lập 2 căn cứ hỏa-lực nối tiếp vào trại biên-pḥng Plei-Me từ Vườn Mít, cũng như quấy rối không cho địch gặt lúa. Chi-đoàn được lệnh ra khỏi vùng, “overnight” bảo vệ BTL/LĐ tại vườn Mít. Sáng ra, tưởng được về hậu cứ đồi Đức-Mẹ, ai ngờ mừng hụt. Lệnh! bốc thêm đại-đội BĐQ không hơn 50 thằng rồi di chuyển đi Ban-mê-Thuột, gấp gáp đến độ Chi đội trưởng (CĐT) chả có được tấm bản đồ, ở đâu đó tôi có được tấm bản đồ 1/100.00 nên xài đỡ! Chừng 11 giờ đêm vào ven thị xă thấy chiếc xe tuần cảnh hỗn hợp văy văy… tôi hỏi Chi đoàn trưởng '72' được trả lời là: - Ừ! theo nó đi… Dẫn vào nội thị dừng tại cây xăng và mấy ông “bạn dân” nầy chỉ chỉ cây xăng,  tôi hỏi lại '72', được trả lời - Ừ!  ḿnh đổ xăng, lần đầu tiên thiết giáp được đổ tại cây xăng dân sự! Cũng mấy ông “bạn dân” lại chở cả thùng bánh ḿ thịt (bánh ḿ thịt thiệt t́nh chứ không phải ngụy hóa của Ban-mê-Thuột!) rồi cũng lại: - Ừ!, cho ḿnh đó,  đớp và chuyền xuống cho cả Chi-đoàn. 

 

Hàm Rồng từ xa

     Giờ nầy th́ tôi mới biết là tụi tôi phải đi đâu rồi. Mấy ông “bạn dân” có vẻ bi quan cho an ninh của thị-xă Ban-mê-Thuột. Ngoài chiến sự tại Phước-Long, th́ Quảng-Đức tỉnh giáp ranh lấy từ một phần của Ban-Mê-Thuột bị áp lực nặng. Quận Kiến-Đức bị mất và CĐoàn 2/19TK tản lạc tại ngọn đồi kế bên bởi T54, chiều hôm qua T54 đă tấn công đồn ngă ba Đaksong, tiểu đoàn trách nhiệm ở đây đă “di tản chiến thuật” đến Núi-Lửa. Vậy là từ Gia-Nghĩa đến Núi-Lửa cả 2 ngă đều là tụi Nó! Khi xe 3/19 đầy xăng, lính 3/19 đầy bụng, th́ “bị” dẫn ra lại QL14  họ dừng lại và tụi tôi tiếp tuc, Lần đầu tiên đến thành phố nầy nữa đêm, được ông bạn dân đón tiếp và ánh đèn của trụ phát tuyến đài Phát Thanh như những cái vẫy tay thật lâu của người dân xứ “Buồn Muôn Thuở”. Lạnh lẽo, buồn, lên hướng cầu 14 khi qua hết cầu chừng một cây số lại chờ với đợ. Giữa đêm khuya buồn ngũ, ṭ ṃ vào tần số lớn mới biết ông anh ḿnh CĐ1/19CX sáng giờ nối đuôi mà chả biết, nặng nề không đi trên cầu được nên phải đi phà.

    Tới đây th́ tôi xài thêm cái PRC.25 mà thường đi “làm dâu” mới xài nó, giờ nầy để nghe lén. Một giới chức nào đó lệnh chi đoàn phải rất cẩn thận từ đây trở đi. Tôi hỏi Chi đoàn trưởng trên đường có bạn không? '72' của tôi cũng mù tịt mà bảo tôi thật cẩn thận! tới đâu tính tới đó! “lính mà em!”. Tài lanh tôi nhắn “báo” với Trung tâm Hành quân là “bạn” nào nghe tiếng xích tôi th́ phải “lên tiếng” liền nếu không th́… ráng chịu! Đi đêm là “chiện thường ngày ở huyện”. Lần giải tỏa Buôn-Hô, Quốc lộ14 đứt đâu khoảng Thuận-Mẫn, Phú-Nhơn, cầu 110, chúng tôi phải đi Tỉnh lộ7 vào Phú-Bổn. Chiều tối xe Quân-cảnh mang chữ “Follow Me” đàng hoàng, tưởng dẫn đến cái sân vận động nào đó nghỉ đêm, ai ngờ nó đưa ḿnh vào chân đèo, đứng lại vẫy tay, hỏi '72' th́ cũng: "Ừ, ḿnh cứ theo đường đó". Chừng một đoạn thấy gà rừng quá nhiều, và cây lá đầy lối, rầu thúi ruột biết chắc con đường TL lâu nay không xử dụng. Với bề ngang vừa với chiếc xe, TL dẫn ra lại QL14 ở khoảng đèo Chiến-Sĩ. Sợ bị ḿn, phục kích đă thế cái đèo ác ôn, như đường vào đất Thục (h́ h́ biết đất Thục ở đâu chết liền!). Đi hết cái đèo trời c̣n sáng ngó trật ót lên trên, trời đất… xe Chi đoàn c̣n di chuyển trên đó, 2 giờ sáng mới ra tới QL14.  

    Xe tôi vẫn chạy thứ hai trong năm chiếc đầu, biết sao bây giờ. Đèn headlight th́ ai ở vùng cao nguyên ắc biết, có chiếc nào c̣n, mà c̣n điên sao mở, cứ nh́n cái đít đỏ của thằng trước mà chaỵ, xe nào cũng thủ chiếu sáng tay đủ hai loại để chống tầm nhiệt. Chi đội 4 đi giữa chuẩn bị mấy trái đèn nạp 3 vặn 6-7 giây, có yêu cầu là đạn bay lên chiếu sáng liền. Không biết bao lâu sau, trong đêm tối thấy vài tia lửa của súng M.16 phía trước (lửa xanh và ngắn, bắn lên trời, không có tàn và loe đỏ như AK), chắc là phe ta, trái phải dừng laị. Liên lạc Chi đoàn và sau đó được biết là đồn Đô-Ri(?), chờ họ kéo kẽm gai mới qua được. Đến Đức-Lập th́ trời vừa hừng sáng, đậu gần tiệm Phở chưa mở cửa nên được tô phở mở hàng…

    Chi đoàn trưởng đi nhận lệnh đâu đó, lính tráng cũng có cái bỏ bụng. Dần dà trưa Chi đoàn tiếp tục di chuyển, cũng vẫn dẩn đầu lên tới Núi-Lửa thấy phe ta pḥng thủ dữ dội. Căng nghen! qua khỏi đây là không có phe ta, vẫn đi xe thứ 2 chậm chậm ḍ dẫm đi lên, từ đây có Tiểu đoàn ĐPQ mới ”di tản” từ đồn Đaksong lội bộ theo. Khoảng gần nửa đường từ Núi-Lửa đến ngă ba Daksong, thấy cái cua quẹo trái ôm cái đồi hơi cao bên phải, đồi bị chẻ đất cỡ một mét từ trước mặt xa về trước cỡ hai tầm M79. Khi quẹo phải lại chổ cao nhất bằng 2 lần chiếc xe, cho bố trí 2 bên đường, ta thử đặt chổ nầy là điểm A (chổ nầy đă đốt mấy chiếc xe của Tiểu đoàn 8, c̣n dấu tích). Không nghe '72' hỏi thăm, tôi nói tụi nó cẩn thận cho tôi tắm cái, 2 ngày không tắm không uưnh nhau được! Suối nước khá trong và lạnh, ai đă tắm suối cao nguyên th́ biết, tắm lên mốc x́, nước phèn. Tắm vừa xong có lệnh quay đầu lại thấy đơn-vị bộ-binh có vẽ mất b́nh tỉnh, họ chạy, họ trèo lên xe thiết giáp, nhưng thấy tôi đi chậm quá họ nhăy xuống Qua hệ thống “nghe lén”, biết thằng L.19 báo thấy trên đường xe “be” xuyên hông sau lưng chúng tôi có đoàn xe, nghi ngờ là T54, mệt !!! tới đâu tới! Nh́n lên trời thấy trời bao che cho VC, nhiều mây, trần thấp. Lệnh rút về Núi-Lửa, chắc tụi nó nghe trên hệ thống nên 100 ly bên kia biên giới bắn lai rai dọc đường, góc bắn thấp nghe tiếng “départ” là đạn đến tức khắc, đường núi quẹo quanh, trời kêu ai nấy dạ. Nghe “thiên hạ” hư hoáy bố trí tại Núi-Lửa, nghĩ bị rượt, bị bắn sau lưng tức chết…qua một cái ‘cua’ đến cái đồi, thấy “có lư” Tôi dừng lại bố trí Chi đội trên đồi và qua xa đội 106 ly, nằm thấp và gần cái eo nhất, bao nhiêu T54 không cần biết, tôi mà “hạ” một thằng tại đây th́ có nhiêu thằng ở sau chẳng làm ǵ nhau! Không có máy nhắm, có băng đạn chỉ điểm, bắn thử hai viên vào điểm tưởng tượng là T54 vừa quẹo cua, mọi việc O.K. Im lặng! Dưới Núi-Lửa không thấy Chi đội tôi xuống, '72' gọi hỏi tôi ở đâu? Tôi trả lời nằm trên nầy…,  - Sao mầy nằm đó không xuống với “gia đ́nh”? - Nó qua cái cua là tôi “luộc” nó tại đây xuống đó đông, lắm thầy… rầy chủ! Không biết chuyện ǵ xăy ra sau đó mà điểm đêm, Chi đội nằm tại đây với BCH Tiểu đoàn BĐQ với một Đại đội. C̣n nghe mấy Đại đội trực thuộc bung rông vùng nầy. Tất cả đâu vào đấy th́ mọi tin tức tổng hợp là … xe “be” chứ không phải T54!

    Ngày N+… Chi đội cũng lại dẫn đầu, dọ dẫm đi lên gần tới điểm A, tôi tản ra 2 bên đường tự nhiên không muốn đi. '72' gọi sao không thấy nhúc nhích, tôi chưa “biết trả lời sao!” th́ giọng T/s I Đạo trưởng xa của tôi nói trống trơn trên máy “chơi ǵ kỳ dậy '44' (tôi), đi từ Plei-Ku lên đây…”, 72 gọi Kim-Tinh 925 (Chi đội 1 lên dẫn đầu, chúng tôi phải thuộc những con số hàng trăm, là ngụy hóa cho những chữ cần dùng). Th/úy Mới CĐT/Chi Đội 1 dẫn CĐ đi qua tôi, đi khoảng hơn 2Km, chạm địch (đặt chỗ nầy là điểm B), xe thứ 3 bị trúng đạn (tôi nghĩ là đạn HE), quả 75 ly trúng một binh sĩ BĐQ đang ngồi trên cửa vuông, thiệt hại đáng kể. Chi đội lui được không thiệt hại thêm.

     Ngày N+…  Chi đội chỉ có 2 chổ “Overnight” bên nầy hoặc bên kia đường, khoảng dưới 1/3 từ điểm A đến điểm B. Khoảng cách nầy chừng hơn 2Km, đường uốn lượn, thường bị pháo vào ban ngày, 100ly bắn từ Campuchia, tôi có khảo sát hố đạn, thỉnh thoảng cũng có 60 ly. Khu vực nầy sao tiếng bắn đi của 60ly bị “echo” không thể đoán được vị trí. Di chuyễn qua lại và bung rộng có lúc lại bị bắn thẳng bởi khẩu pḥng không 37 ly đặt mơm đồi (gọi điểm nầy là C) ở hướng 2:30 của Chi đoàn và khoảng cách cũng cỡ 2km.

    Ngày N+… khoảng 9:30-10 giờ. Ngồi hóng chuyện tại xe Chỉ huy, nghe mấy anh chàng trực thăng hào hoa của chúng ta sau chuyến tiếp tế cho Gia-Nghĩa, trên đường về gọi CĐ có gởi ǵ không ? (thương binh !), trả lời: - cảm ơn, visô, vài phút sau th́ mấy quả pháo có BS bị thương, CĐ gọi lại ông bạn và ông bạn sẵn sàng, quần từ xa phía Núi-Lửa xác nhận điểm đáp, v́ pḥng không địch rất mạnh 37+ 57ly bắn đen trời khi có máy bay trên vùng, c̣n TG th́ cũng ngụy trang, khó thấy. Trực-Thăng : - có phải kế con đường chỉ đỏ ? cái chổ trầy trọc đó không ? - O.K đúng bạn !,(tôi đă thấy sai chổ nầy, phe ta bên trái địch bên phải cách nhau dưới trên dưới km bên nào cũng bị pháo trầy trọc, người hỏi và người trả lời không nói trái hay phải con đường!), máy bay lấy hướng, hạ thấp ngang ngọn cây, bay lên, khi nghe tiếng trực thăng tôi la lên…-“nói ḿnh ở hướng 2 giờ của nó”, không kịp nữa, trực thăng đă bay qua và nghe tiếng xé gió của cánh quạt biết là nó đang “hover” trên điểm B (mấy ngày sau lấy khẩu 75ly không giật tại đây), tôi chờ tiếng la thất thanh trong máy hoặc tiếng máy bay nỗ hay cột khói đen bùng lên…nhưng không, nghe tiếng xé gió của cánh quạt biết là nó cất cánh lại và quẹo phải bay ngang điểm C, khi chúng tôi thấy th́ trực thăng bằng cao độ điểm C, thằng 37 ly ở đây không thấy nỗ phát nào chắc quá bất ngờ, qua khỏi điểm C thấy trực thăng bốc cao, khi có cao độ an toàn, trên máy anh bạn xài toàn giấy 500, anh bạn đáp trên đầu “vịt con” tụi nó không kịp phản ứng đúng là “thành sự tại THIÊN”.

     Ngày N+…Lệnh mỗi CĐội “biệt phái” một xa đội, nói nhỏ nhau là lựa trưởng xa và là lính dỡ nhất để đổi cho CĐoàn 1CX đang nằm tại Núi Lửa. Th-Úy Trịnh quư Gia (dân AET) CĐP của tôi coi 5 chiếc nầy.  Có CĐội CX biệt phái tôi rời xa đội 106 về lại xe ḿnh cho dễ ngủ, chiều đến lạnh và buồn ngồi nhóc mỏ ngóng chuyện văng trong xe CH nghe toán tiền trạm từ Đức-Lập báo sáng mai sẽ ‘supply” đầy đủ, có CĐội CX ở đây nên lôi luôn xe M.548 của CĐ1CX, tôi xía vào: “nước ở đây chế trà nó như thuốc tím, kéo theo x́-tẹc nước cho tụi nó xài, và cho tao tắm cái tụi mầy…O.K.”, “overnight” CĐội CX hướng 12 giờ CĐội tôi  hướng 6 giờ…trước mặt tôi là điểm A và con đường rẽ trái ôm cái  đồi thấp thấp nầy…

      Ngày N+….(Lại cũng thành sự tạị…THIÊN)  Đêm qua sương quá dày (năng kiếng độ chừng vài mét!), sáng chưa bảnh mắt tiền trạm đă chí chóe trên máy, đang trên đường đến, xe tôi HS Sang cũng “đề” máy cho ấm và chờ lệnh bung rộng. Chổ cao nhất của điểm A có một chốt của ta ở đó, trong đêm 1 ĐĐ chống Tank của Địch đă bố trí dọc đường từ dưới chân điểm A chạy lui về Núi-Lửa bên kia đồi, khuất tầm nh́n, nghĩa là sau lưng CĐoàn, một cái chốt địch kế bên chốt ta trên điểm A, và cách đó vài chục mét một cái hầm khác của 3 vị “vịt con” mà tôi nghĩ là cấp chỉ huy v́ tuổi của họ cỡ 35-40. Có thể sương mù dày đặc và cũng có thể ĐĐ chống tanks nầy từ Công-Trường 9 (Mộc-Hóa) tăng cường chưa rơ t́nh h́nh, chưa “quán triệt” nhiệm vụ !?. Đáng ra họ đem chiến xa từ ngă ba Daksong xuống chúng tôi sẽ..”lui binh” th́ đây là nơi để họ bỏ túi chúng tôi. May mắn, họ đă nỗ súng … lộn (chắc vậy !) vào đoàn xe 5 chiếc (gồm 3 M548, 2 GMC) lên tiếp tế. Toán trên xe vừa lên tiếng là mất liên lạc ngay, đạn xăng cháy nỗ ầm ầm, khói lữa nghi ngút bên kia cua quẹo, trước mặt CĐội tôi khoảng hơn 2 tầm M79. 72 gọi… -“Mộc-Tinh mầy xuống cứu nó, Hỏa-Tinh cho 1 thằng theo Mộc-Tinh, du-kích chứ không có ǵ đâu !!”, CĐội c̣n 4, thêm thằng súng cối nữa đỡ buồn, Lính và Lệnh. CĐội cấp tốc thi hành, tôi nói HS Sang chạy xe luôn đi, Sang là xạ thủ 50, tôi ngồi vào khẩu 50, HSI Quốc tài xế biết ḿnh phải làm ǵ, dẫn đầu rời vị trí, mấy xa đội phía sau tác xạ thăm ḍ trái phải con đường. Rừng núi cao nguyên khi chạm súng thấy chổ nào cũng có địch, không cho bên trái tác xạ, có thằng bạn trên đồi, hỏi lại CĐoàn c̣n thằng bạn trên đó không ? xác nhận c̣n. Xe của tôi đến khúc cua, không dễ ăn, thấy được mấy chiếc xe cháy, bên phải dốc xuống đường thông thủy, mấy thằng tiếp tế không chết, bị bắt chắc là lăng xuống đây !, bên trái bờ đất cao gấp đôi xe, không thấy có xác nào dưới đường, không thấy thằng nào bị trói dẫn đi, tới đó để làm ǵ !?, gọi thằng “hoả-tinh” tới nằm ngay chổ tôi, răi 81ly dọc bên trái QL (phía địch bố trí) tác xạ 50 cầm chừng để át tiếng CĐội di chuyễn lên đồi, gọi thằng thứ 3 sau tôi quẹo leo lên đồi, quá dốc, có thể v́ vậy mà đối phương nghĩ chúng tôi không lên được, lên nữa đồi bị đội lườn, chiếc kế tới đẩy, tôi chiếc thứ 3 nóng ḷng vượt qua, lên gần hết con dốc thấy chổ cao nhất bên trái chốt phe ta c̣n đó, quên đếm có mấy thằng, mắt quan sát phía đoàn xe cháy, xe lên hết đồi giờ nầy không cần đạp ga xe cũng từ từ tụt xuống (chuyện xăy ra rất nhanh nhưng kể lại hơi lâu !). Làm xạ thủ 50 (cứ mỗi lần thấy bất an là tôi làm xạ thủ để tác xạ như ư ḿnh muốn!), qua cái chốt phe ta thấy cái hầm trước mặt có 3 “người”: M16, M79, người thứ 3 ngồi nên không thấy súng, họ mặt đồ lính phe ta, sao thấy họ quá sợ sệt và có vẽ như muốn nhăy khỏi hầm, lúc năy quên hỏi chốt ta có bao nhiêu người, sao c̣n nằm ngoài nầy, đang nghĩ thế th́ tài xế quẹo phải tí sợ cán hầm, (chắc giờ nầy mới thấy), bổng anh chàng ngồi vùng đứng lên vung AK bắn xe tôi (sau nầy đếm được 10 viên). Mặc dầu mắt ngó về hướng xe cháy nhưng ṇng 50 tôi vẫn hướng về cái hầm 3 người nầy, phải nói ǵm súng theo anh chàng chưa thấy súng nầy bởi cái mặt anh ta thể hiện cái ǵ đó làm tôi khó chịu, cảm thấy bất an, chắc là đến viên thứ 9 tôi mới nhấn c̣, 2 viên 50 bay ra viên đầu trúng giữa 2 lông mày, viên thứ 2 nhích trên tư, đầu bật mạnh ra sau, phần có tóc không c̣n, 2 anh c̣n lại chết trân, nhích ṇng 50 qua 2 anh c̣n lại, mỗi anh một cái nhấn c̣, HS Sang giật cần thắng, đứng lên quay mặt về tôi sợ tôi không nghe nên hét lớn: “Đ.M. ông bắn chết 3 thằng bộ-binh rồi..!”. Nghe tiếng nỗ AK và 50 phía sau lưng cả tuyến đang hướng súng ra đường giật ḿnh quay lại, những nhánh hoặc dây leo họ ngụy trang trên hầm xê dịch ḷi đất đỏ có thể nh́n rơ tuyến của họ lúc nầy, chuẩn bị cho xạ trường phía trước giờ nầy chúng tôi xuất hiện phía sau lưng nên hầu hết những quả đạn trên súng chống Tanks như đưa lên trời và những áo đạn chống tanks nếu để trên miệng hầm dễ dàng thấy, bấm được máy truyền tin tôi chỉ la lên được: “VC đầy dưới xích xe, lên với tao và bắn tối đa phía trước”, và làm những việc mà thằng lính muốn sống phải làm!, những quả đạn gần như bị nỗ hết dưới những tràng 50, có khẩu chủ nhân tụt xuống hầm, súng c̣n nằm ngang miệng hầm bị trúng đạn, đầu đạn nỗ ống phóng bay lên quay quay mấy ṿng trên không, một áo đạn 3-4 trái B40 hay B41 bị trúng đạn nỗ một lần dưới hầm hỏng chết cũng ngất ngư, AK, M16 hỏng biết có hầm nào xài không tôi đếch nghe, lựu đạn 3/19 quăng ra đều đă được bung cần trước, không có sự đều động nào của tôi trong lúc nầy, có tiếng 72 thúc hối tụi nó lên với tôi. Rồi 3 xe của tôi cũng lên hết, xe 106 bên trái để có cao độ và khoảng cách tặng nỗi hầm 2-3quả, 2 chiếc bên phải tụi nó biết phải làm ǵ, tôi phủ 50 lên tuyến, lên những hầm ḿnh thấy cho tụi nó lưu ư, không có thời gian dùng vô tuyến, tài xế 3/19 không t́m đâu ra, 30,50 phủ lên hầm, đạp ga đè lên miệng hầm, phía trước 3 khẩu trên lo, lui ra tí thẫy lựu đạn xuống, nhích tới đè lại, gần như không nghe tiếng nỗ thấy xe nhún một tí!. Được một khoảng hơn tầm M.79 gần đụng dăy cây không bị phát quang bề ngang chừng vài thước như chia đôi cái đồi, không thấy c̣n sự phản kháng nào, giết nhau đă đời, chúng tôi ngừng và lui lại gần chốt phe ta, 4 chiếc nằm cong day xuống con đường chạy dài trước mặt.

       Vừa “yên vị” gần chổ 3 anh bộ đội hy-sinh đầu tiên, một vài vị trí bên kia hàng cây chia đôi tuyến phục kích nghi là hầm địch tụi nó bắn 106 cá nhau trúng trật, có trái bị chạm hàng cây nỗ, đang tri trô nhau th́ có tiếng nỗ trước giữa xe tôi và 106, rồi vài tiếng nỗ nữa, nghe như lựu đạn hay M.79, 3-4 đứa đứng trên xe mà chả để ư, bổng một KB ở xe 106 thấy lựu đạn chày tung lên không chừng thước rớt xuống x́ khói nỗ, nó la…”VC ḱa”, chụp khẩu M.16 nhăy xuống xe gởi 1 tràng đến chổ quăng ra lựu đạn, khẩu 30 bên tôi đă nỗ lên mu hầm, hầm đào hay quá, ngụy trang c̣n hay hơn!!, KB nầy bỏ súng, 2 quả lựu đạn đă cắn chốt ngập ngừng tí chờ khẩu 30 ngưng, anh chạy đứng trên mu hầm bật mơ vịt chờ một tí rồi mỗi miệng một trái, nữa giây lúng túng như không biết chạy đâu, anh ta khom người xuống, 2 tiếng nỗ nhỏ phụt lên 2 miệng hầm, lại 3 mạng người nữa, súng ngắn, lớn tuổi. Sao hỏng im luôn có phải tốt hơn không ? chưa đứng trước 106 bắn bao giờ, “bottom” lôn xộn năy giờ  nên các vị ấy phải lên tiếng, cấp chỉ huy có khác !.

    C̣n nữa…sau khi tiễn biệt 3vị nầy xong th́ chốc lác lại cũng lại có tiếng nỗ như vừa rồi, nhưng lần nầy tản rộng trước sau chứ không nằm trong mấy mét vuông, những quí vị đă ở ngoài CĐoàn đều biết những anh tài xế mà 50 không nỗ là nhác đạp ga, cho lên ngồi khẩu 50 th́ khó chịu v́ thấy không có ǵ che chắn, c̣n xạ thủ 50 mà cho ngồi ghế tài xế th́ sợ ḿn, dừng xe là ưa leo lên trên ngồi, HS Sang hôm nay phải làm tài xế, năy giờ thấy tôi không bắn, anh chàng leo lên vừa chờm tới súng vừa nói: “súng sao vậy ông” th́ một tiếng nỗ nữa, Nó nhận một miểng, tôi một, tôi như cái búa tán vào đầu, miểng găm cứng ở phần xương sọ ngoài đuôi mắt trái, phản ứng chụp tay lên vết thương th́ bị cắt tay đổ máu, đau đầu như búa bổ, mất thăng bằng nhưng quá sợ chết nên quên chuyện đau, một miễng cho Sang găm vào trước ngực dưới sườn, thằng nhỏ hứ lên một tiếng và nhào ra sau rớt xuống cửa vuông, may có tài xế Quốc đang soạn đạn dưới sàn đỡ, thấy thằng nhỏ trợn mắt người co giật, tôi nghĩ trả giá nầy là 1 thằng, tưởng trúng tim, c̣n may ! nếu mới chạm địch mà tôi và nó bị như vậy, không c̣n đến giờ nầy, chấn thủy co giật dữ dôi, thức ăn trong bụng Sang trào ra mà hàm răng cắn khít nên đồ ăn trào ra theo 2 khóe của răng khôn,  2 má chứa thức ăn nên ph́nh rộng ḷi cơm sấy trộn máu, chưa thấy trường hợp nào như vậy bao giờ (anh chàng nầy bị trúng dạ dày tháng sau ra lại đơn vị), vài tiếng nổ nữa gần tôi và xe 106 như vậy, lo gần xong cho Sang…th́ có tiếng la trong máy: “Đây, thấy rồi!, nó bắn M79”, cả CĐội tác xạ vào bên kia hàng cây chia đôi cái đồi, ra lệnh ngưng, đại liên ngưng, 106 c̣n nện thêm trái nữa, đạn cày xới nên thấy rơ hầm hơn, tôi nói chơi: “đừng bắn, chờ lác nó nhăy lên chạy bây giờ, nó chạy đứa nào bắn đây ?” nhiều tiếng “ông đi”- như thầy bói không lâu sau 1 anh nhăy lên chạy vào rừng, trong máy và ở ngoài nhiều tiếng la..”nó…nó...bắn, bắn”, tụi nó tưởng tôi tha, anh thứ nh́ không nghe súng nỗ nên nhăy lên chạy theo, 50 nỗ, 4-5 viên gởi anh gần vào b́a rừng, 3-4 viên cho anh chạy sau. Lúc có thời (có phải hong?) th́ như lấy đồ trong túi, như mấy ông tiếp tế hôm nay bị thương 2, một nặng, một nhẹ đủ có phép mới hay chứ!, số c̣n laị lủi được xuống đường thông thủy. “thất thời” th́ khỏi nói !, trận 711 ngày 14 và 15-4-1974, trên đường vào Plei-Me  nếu có dịp sẽ kể hầu quí huynh, nghe cho tức ói…máu !, trong khoảng hơn 1 giờ chúng tôi mất 13 xe và 37 quân nhân CĐoàn 3/19 đền nợ nước, có 7 vị SQ. Bạn có khi nào rơi vào t́nh trạng chờ như cả thế kỷ cho ṇng 50 bớt xám đậm, rồi khi bấm c̣1 cái, 2-3 viên nỗ, viên đầu ra khỏi ṇng đă quay như h́nh đinh ốc với đường kính từ nhỏ đến lớn, xa cỡ 6-7 mét đă chạm đất…viên thứ 2 hoặc thứ 3 là cơ bẩm không đủ lực đẩy ra sau làm kẹt vỏ đạn…mà địch th́ “hàng sống chống chết” đang “a-lê-sô” như thiêu thân….

 

May mắn c̣n giữ tấm h́nh tại ngay điểm “A” chụp mấy ngày sau đó, người viết chụp tự động.

Từ trái người viết, Th/U Nhuận CĐT/cđ 3, “72” Đ/U Xá, SQ đề-lô Bane, TS Liểu HSQ nhiên liệu.

     Tạm im tiếng súng, Địch c̣n bên kia hàng cây, 72 đă lên đâu đó nói: -“Mới một nữa, nó c̣n bên kia sao mầy không làm luôn đi Mộc-Tinh ?”!. Trời đất ! đâu phải lính..”nhà nghề” ! trước mặt đây 6 mạng, dọc đường kia 5-6 khẩu B.40 và B.41 nữa là bao nhiêu mà bảo tôi tiếp!!, tôi trả lời: - “lần nầy tay dơ quá ! tôi hỏng làm được nữa 72 !”, tụi nó xuống xe, 5-6 khẩu B.40,41 đem bỏ gần xe tôi, BB lên đông vui nếu không có những xác chết, trên khẩu 50 ngán ngẩm “sự đời”, 2 lỗ mũi đầy móng tay khói đạn đen thui, thuốc lá thêm đắng miệng, giờ tôi mới để ư đến 2 ông xạ thủ tân binh của tôi, bên phải B́nh mập hay B́nh râu, một thời là xếp ṣng cây số 9 Cam-Ranh, từ quân lao ra, xạ thủ 50 (tôi gắn 50 bên hông pḥng có xe nào 50 hư sẽ dùng, khẩu nầy cần lên đạn bên phải), và Phẩm xạ thủ 30 bên trái từ bấy giờ không nghe một tiếng nói từ 2 đứa, Phẩm lính pháo binh diện địa bị làm tù-binh tại bắc B́nh-Định, được trao trả đi chơi không lo giấy tờ nên bị đi lính lại, đầu quân TG. B́nh+Phẩm đang nhỏ dầu, o-bế súng, BB,TG kéo những “chú bộ đội” lên, bàn tán về các “chú”, ”chú” hi-sinh đầu tiên được bàn tán nhiều, bổng B2 Phẩm kéo cao dây kéo áo giáp lên, nhăy xuống xe chụp 1 khẩu B40 dơ cao đánh thật mạnh vào “chú” nầy, cú đập trúng cái xương hông kêu “bùm” và dang lên tính đánh tiếp cú nữa mọi người rất ngạc nhiên và ngăn, Phẩm nét mặt rất ư là lạ, giống người lên đồng, mắt đỏ ngầu quá kích-xúc nói đứt khoảng “ Đ.M. thằng nầy…thằng nầy, nó bắn ḿnh…năy nó giết ḿnh nè Th/úy, hồi năy mầy giết tao…” tôi xuống xe : “người ta chết rồi Phẩm ơi thôi đi em…”  Phẩm thở hổn hễn, lôi nó lên xe bảo ngồi bên kia cho đừng thấy xác chết.

      Đaksong cuối năm 73 trời lạnh, có lúc xuống 7°C…xác chết cứng nhanh, xác c̣n mềm “dễ nh́n” hơn đă cứng, chết v́ súng đạn có nhắm mắt kịp đâu!, cảm giác “họ” hay ngó lén về xe tôi, tự nhủ là đừng nh́n, sao cứ lại phải liếc đến cái “gáo” của xác chết đầu tiên để rùng ḿnh, kêu tụi nó lật cái xác đó lại, rồi có thằng lại muốn “gẹo ổng” lật úp, cảm giác ớn lạnh từ xương sống, vết thương ở đuôi mắt chỉ rướm máu v́ cái miểng găm như đinh đóng. Không nghĩ có những giây phút như vầy xăy ra trong đời ḿnh!. Khi c̣n trong Thủ-Đức ông anh thứ 6 SQ/CĐoàn 2/19 hy-sinh tại cầu số 6 gần Chư-Pao, tôi về dự tang, trong cơn đau tang tóc Mẹ tôi nói “...con ơi ! không có ǵ ác bằng…giết nhau, mai nầy nếu bị ra chiến trường ai bắn ǵ bắn con nhớ bắn lên trời nghen con!”, nước mắt cứ muốn rớt !, mắc cở với tụi nó, tôi dỡ nhất cái chổ: “mít ướt” nầy!, lần đầu tiên cũng rơ mặt, cũng cái hầm 3 người, 2 người kia “được” bị bắt giữa C/Cứ 95 và đèo Mang-Yang, CĐoàn đă có lệnh lui ra cho CĐ1CX vào, Th/U Vân CĐ1CX (Nam Cali, lúc đó c̣n Th/U) đă đi qua, chỉ c̣n xe ḿnh, tôi nhăy xuống đến gần cái xác nằm nữa trên nữa dưới như có một lời nói rất tiếc trong thâm tâm, cuối đầu cho tụi nó không thấy nước mắt chạy lại xe ḿnh!, tâm trạng người lính thấy cái chết đầu tiên chắc như nhau…ác liệt hơn, rồi nhiều hơn ở Buôn-Hô, cầu 110.

     Chiến-tranh ! Nó song hành với nhân loại từ thuở sơ khai, con người không lạ ǵ với cái từ nầy, giữa 2 Tôn-Giáo, và ngay cả cùng Tôn-Giáo mà khác phái người ta không từ cả đàn bà đến con nít, Chinh-Phu, Chinh-Phụ có trong văn học Việt, một ngàn năm đô hộ giặc Tàu, một trăm năm đô-hộ giặc Tây…chinh chiến là đều phải xăy ra, chiến tranh là đều ác cần thiết, tại chiến tuyến bạn không bắn tức bạn tự t́m cái chết… Biết thế !, nhưng phải chi đối phương là thằng tóc vàng, tóc xuăn, mủi lơ, da trắng, da đen, mắt xanh hay mắt hí cho đỡ đau ḷng chinh nhân. Thấy không chịu nỗi cơn sốt đang đến, gọi TS1 Đạo dặn ḍ, thêm cái jacket ngoài áo giáp và xuống vơng…rên, cơn sốt rét đến, sốt rồi rét, bệnh nhân th́ trùm nềm rồi tung mền, thấy lạnh như ở Bắc-Cực rồi đến nóng toát mồ hôi, lă người, h́nh như sau khi vô điểm đêm, y-tá có đến chích thuốc.

     Ngày hôm sau 73 đều động CĐoàn đánh tiếp phía bên kia, có phi tuần yểm trợ, mất hết 1 CX, vài KB, BB th́ nhiều hơn, (Có phải trận nầy mà 73 lọt vào “mắt xanh” của TL để rồi sau đó đi làm CĐT2/19TK ??) tôi mê mang nằm trong xe ở tuyến sau với dây chuyền nước biển mơ hồ nghe tiếng 73 trên vô tuyến, HSI Quyền xạ thủ 106 số 1 của tôi bị thương, được đưa vào nằm trong xe tôi cùng những BS bị thương khác, chỉ nghe kể lại, sau đó Quyền mất.  Mọi người lo chiến đấu, mơ hồ nghe tiếng trực thăng bốc thương binh, quên mất bệnh binh, nếu có chuyện ǵ tệ hại nhất…đều chắc như bắp là mẹ tôi sẽ nhận lănh một lần nữa tiền tử từ đứa con thứ 2!.

     Rồi cũng qua, chổ nầy cleared, ĐĐ chống tank từ CT9 tăng cường hỏng biết c̣n mấy mạng, CĐ về Núi-Lửa overnight, sau một hai ngày ở đây, nghe về nghĩ tại Đức-Lập, cả đơn-vị mừng, ra ‘x́ tẹc” clean-up lại body, mỗi cơn sốt mất bao nhiêu hồng cầu mà thân thể ḿnh tàn tạ thế nầy, cái “nội y” tự động tụt đến chân. Quên cái miểng đang dính trên đuôi mày, khi về Đức-Lập vết thương bị nhiễm trùng, trong 1 giờ, nữa cái mặt ửng đỏ rồi mọng nước như bị phỏng, chăy xệ xuống cằm, nóng muốn…điên, rồi như điên thiệt tôi có la ǵ đó,  gần Th/Đ tụi nó gọi Y-sĩ ThĐoàn,  BS Ngân chích “morphine”, hỏng biết bao lâu sau tĩnh dậy thấy bớt nóng, mọng nước xệp, sau đó bị giựt cái miểng ra khỏi đầu, cảm giác như nhăy mà không mang dù. Mỗi lần đối diện “con cháu bác” tôi đều được “bác” ưu ái cấp phép, mà chưa lần nào được lên phương tiện tản thương !, 72 nói: “Thôi! mầy đi đâu ?”, “mầy đi c̣n ai ?”, c̣n thuộc cấp hỏng biết có ai “xúi giục” hong mà nhẹ nhàng bên tai “có ông tụi tôi yên tâm…”, Buôn-Hô té lửa, cầu 110, Plei-bon, ông Tr/Úy 5-6 tháng không có CĐP cũng cần thằng nầy lắm chứ !. Ngày mới về 3/19 thấy tôi em người bạn, 72 nói 81 (CĐT Lê-quan-Vinh) để tôi coi CĐ yểm trợ…nhưng “số mạng”, lính CĐ 2/3/19 thích tôi, sau trận đèo Mang-Yang lên làm “xếp” 72 quên…nói như vậy không có nghĩa là tôi không có chiến thương…có 3 cái !                                                                              

      Khỏe ra cà-phê, cà pháo với thiên hạ biết CĐoàn 2/8 của Tr/Úy Trung và Tr/Đoàn 44 cũng có mặt vùng nầy có lẽ họ chờ lên Gia-Nghĩa, Kiến-Đức. LĐ21BĐQ và TĐ19KB trách nhiệm khai thông trục lộ, chắc vậy !, gặp 2 thằng bạn cùng khóa CB/TG chúc mừng tôi “tai qua, nạn khỏi” tụi nó ngồi nghe trên vô tuyến lúc tôi đụng.

      Ké xe của 72 hoài tù túng, nhiều hôm mượn được xe của Đ/Úy Triển trưởng B3 ThĐoàn, mấy thằng trẻ chất lên chạy xuống Đức-Minh hay vào Tư-Minh cho biết. Tại đây tôi mới khám phá ra: chiều thứ 7 mấy nàng áo trắng đi học dưới BMT thứ 7 về, sáng chủ nhật đi nhà thờ, chiều chủ-nhật lên lại BMT, bến xe và nhà Thờ sẽ ngắm được hoa khôi “áo trắng học tṛ” tại mấy cái quận lỵ nhỏ nầy. Ḿnh c̣n “hồn bướm mơ tiên” vừa “từ giả áo thư sinh…” đang  “…đi giữa ḷng đất mẹ…”. chứ mấy ông “lăo” ở 3/19 thực tế lắm, “vào vùng” cởi nhẫn bỏ túi, lúc con mụ bán phở, bà chủ tiệm may hay cô chủ tiệm sách, ai cho lấy, hỏng cho dành giật xí cho vui, hiệu quả thấy rơ!, là đàn em bị chê “mù, đui” hay ǵ nữa không có ǵ buồn!…..

      Đức-Lập đầy lính, lính đi đôi với nhậu, rồi có lúc bắn nhau, một thằng của tôi “died” ở đây, tên Huy, nghe đâu là dân chơi Phan-Thiết, quân lao mới ra CĐội chưa ghi số quân, chết lảng nhách, uưnh nhau dữ cũng chưa có “chết tại trận”, có chết nhưng bị thương đưa đi khỏi hay về BV chết, đánh nhau xong th́ lại chết vô duyên !, như cái “huông”. Tôi thích mấy người lính sợ chết như ḿnh, thiên hạ nhậu tôi phá mồi, thân nầy nhậu sao nỗi, đang chuyền nước biển màu vàng…

      Lữ-Đoàn đóng đâu gần đây nên ông TL hay đến chơi, lính nhậu cứ nhậu, làm được, chơi được, không quậy th́ bệnh ǵ cử ?. Một chút nói về ông Tư-Lệnh. Ngày ra 19KB ông Dung TL/LĐIIKB, huy chương đầu tiên và tại chiến trường 72 cùng tôi được ông Dung gắn, làm Tỉnh Trưởng, ông Đồng thế. Ở đâu có ông Đồng, ở đó có 3/19, gặp nhiều lần nên tôi lờn mặt, lúc ổng đến chơi tôi mời ngồi trên…thùng nước, gặp bữa mời, không ăn ngồi coi lính ăn, khen xe tôi ăn ngon nhất !?, thấy thằng nào ăn mặc bảnh bao ông hỏi nhỏ tôi thằng đó đánh giặc được không mà giống lính văn pḥng?, ai đó thấy cái xấu của ổng, làm người sao khỏi, chứ tôi chưa thấy, “b́nh dân học vụ” nên tôi khoái, đứng bên xe jeep của ông nói chuyện tôi quên gát chân lên cửa xe, hay khi đến chơi, không báo trước, tôi mặc may-ô chưa thấy ổng khó chịu, vài lần người tháp tùng ổng có nháy nhó tôi chứ ổng…thản nhiên !, ông hay thăm CĐ, khó thấy ông Th/Đoàn trưởng chứ ông TL gặp hoài. Qua đây khi được ông Lào (cựu TH/Đoàn trưởng 11KB) cho số phone tôi có nói chuyện với ông nhiều lần, rủ đi ĐH/TG nam Cali ông thích quá nhưng phải có người đi cùng, ông Lào th́ đă mua vé, những lúc sau nầy h́nh như bị tuổi già trí nhớ không ổn (tôi nghĩ vậy !) nói chuyện lác sau câu chuyện đi…lạc, phone bị cúp nên tôi không gọi nữa.

     Sau vụ đụng với ĐĐ chống Tank, những toán chống Tank của BĐQ đă “dám” xen kẻ giữa điểm B và đồn Đaksong và hạ được 1 CX tại đây ( dài ḍng quá bỏ bỏ qua chổ nầy, theo tôi th́ xe nầy cháy v́ đạn XM 202 lân-tinh chứ không phải HEAT).

      Ngày N+… Lệnh phải vượt qua điểm B bằng mọi giá ! (Chắc Gia-Nghĩa hết gạo!), từ vị trí đêm lâu nay theo QL hơn tầm đạn M79 quẹo phải là có thể nh́n được điểm B, tại điểm B, QL lại quặc trái chạy hơn Km là tới ngă ba Đaksong , phía góc lồi là khoảnh trảng bằng sân bóng đá, trong bản đồ nh́n từ cao xuống thấp theo ṿng cao độ th́ dọc 2 cạnh chữ L là 2 "hạt gạo" nếu kéo dài là thẳng góc nhau, ṿng cao độ thứ 2 kế tiếp chạy theo và cao hơn QL chừng 1-2m lại như h́nh chữ T hơi thiếu ở hướng gần 2 giờ !, chổ nầy h́nh thành cái yên ngựa ! Khẩu 75 ly được dặt tại đây, có cao độ, xạ trường tốt, xa nhất là QL (nơi CĐ bị bắn ngày đầu) đến bải gỗ ngổn ngang được “kiềng” B40,41, chỉ có Th/Uư Mới đă thấy được thực địa tại đây, nhưng đă “hủy hoại thân thể” hôm tôi đụng ĐĐ chống tăng.

      Lệnh ban đầu... TG bốc BB đi lên đụng đâu uưnh đó, CĐội lại 925, ĐPQ “chạy làng” tại đồn Đaksong lên xe, xích vừa lăng họ nhăy xuống, tội nghiệp mấy ông TrĐT coi bộ hỏng ông nào hiểu ngôn ngữ của họ. Muốn lên “hạt gạo” bên nầy để có thể quan sát và tiếp cận điểm B, dẫn đầu tôi mon men rẽ xuống lề thông thủy, đá khó đi, vừa tách QL là tôi bị một giới chức phía sau thấy, gọi cho 72: “lệnh như vậy mà thằng con mầy nó đi đâu vậy?”, bực ḿnh tôi ‘xực” lại, c̣n “khích bác” ngon lên xe tôi !, len qua những khúc gỗ bên lề QL cố t́m đường lên, không cao nhưng khó di chuyễn, rừng già phải tránh cây, được cái không sợ súng chống tanks, không sợ xung phong. Tất cả đă theo được “vết lông ngỗng” của tôi, nữa đồi về bên kia bị 75 ly bắn, trái đạn nhắm vào ngọn cây cao chết khô từ đời nào trên đầu xe, 3-4 miễng găm xuống xe làm bốc bụi, hư ít đạn 50, cây cối mục đổ xuống đầu như …trời sập, may mắn viso, tưởng pháo kích, trái thứ 2 biết bị bắn thẳng, thấy cây rừng rung rinh hay xe nào có khói 75 ly được gởi đến ngay, kịp thời ra thủ hiệu im lặng vô tuyến, 72 lo sợ hỏi, tôi trả lời như là không ăn nhập ǵ đến ḿnh, nhích từ từ lên và hàng ngang trong 2-30 mét mí rừng, trước mặt mờ mờ bải gỗ, CĐ đổi bằng 4 bị thương, CĐP Gia và 3 BS. Làm BB ṃ ra gần mé rừng ngồi một lác, gọi xe có nhiều khói chuẩn bị rồi rù ga, nó bắn…tôi thấy được vị trí, CĐ yểm trợ có việc làm, qua ông bạn cùng khóa đề-lô cho CĐ, pháo binh đă nỗ đẹp ở khu yên ngựa nầy, đạn qua đầu nghe lạnh gáy, sợ chạm những cây cao, tôi ỏm tỏi yêu câu PB bắn góc độ cao, sau đó ông TL, 72 và 73 có lên đây quan sát.

      Lệnh !...giờ nầy, Khi tiến xuống mục tiêu, tôi nhích qua bên trái để đủ chổ cho 3 thằng CĐ3 cùng chiếm khu bải gỗ và yên ngựa, CĐ yểm trợ giữ yên vị trí để khỏi mất yếu tố, số c̣n lại ḷ ra mí rừng bắn qua đầu yểm khi tôi tràng xuống. Đánh nhau ở mục tiêu nầy có vỗ tay, có hoan hô, chỉ thiếu….đă đảo !.

     Ba chiếc bên trái dọc lộ phải tốc chiến để c̣n day đầu về hướng gần 2giờ để cùng nhau lên yên ngựa, không khó lắm để cho theo “bác” mấy “con vịt đẹc” nằm gần QL nhờ địa thế phẳng, hỏa lực phủ đầu, cam go và khó nuốt về phía cao đi lên yên ngựa, gỗ ngổn ngang nhiều lúc xe trước xe sau, khó có thể hàng ngang, nhất là khi lên cao tí 50&30 phía yểm trợ không thể bắn qua đầu được. Chỗ nầy xe 21 và 25 của tôi trúng đạn B41, xe 25 bị 2 quả không cháy, quá may mắn, và may mắn hơn nữa là khẩu 75 ly đă bị một miểng pháo móp ṇng, nếu không, đánh đu với mấy thằng B40&41 sẽ là mục tiêu tốt cho nó. Khi tất cả đều quay được về hướng yên ngựa chừng 5-70 mét 1 trái B41 bay qua đầu xe 21, tài xế xe 21 Neak-Suan đạp ga chờm tới hầm trước mặt, không được, một cây gỗ nằm ngang, tôi bên phải và sau tí, Suan nh́n qua tôi, tôi khoác tay sợ leo qua nguy hiểm và có thể trật xích, khi nhớm tới lui thử leo qua, làm khẩu 50 trên xe thiếu chính xác, viên đạn khác được nạp và khẩu B41 được gác ngang miệng hầm, xạ thủ 50 Tạo bắn bay bụi trên hầm chờ ánh chớp của trái đạn B41 nỗ, thấy dây đạn c̣n mươi viên rồi..hết, Tạo lúc đó đứng lên qua bên phải có lẽ lấy đạn, 2 ánh chớp, 2 tiếng nỗ, nó chỉ hướng về phía tiếng súng nỗ và ḿnh xui… viên đạn nỗ bên trái lá chắn 50 trên đầu Suan chừng hơn 2 gang tay, 3 thằng xạ thủ bay xuống xe, không c̣n thấy tài xế, xe tắc máy, đâu đó 72 la lên: “coi chừng nó chạy tới quăng lựu đạn vào xe đó Mộc-Tinh !”, 50 bên tôi bắn dễ đụng khẩu 50 của xe 21, nóng ḷng chờ thằng 106 xoay xở, giương khẩu M72 đứng lên nhắm hầm, trái đạn vừa bay, phía sau đùi phải  bị một miểng chạm nhẹ đến xương đùi, tôi sụm xuống, tụi nó hết hồn tưởng tôi bị bắn bia, chụp tay ra đùi thấy có 1 lỗ, ṃ t́m lỗ thủng từ vải quần, chưa đau thọt luôn ngón tay vào chạm cái miểng , móc rớt ra khỏi vết thương, biết không găy xương và không trúng động mạch giúp thêm sức tôi đứng lên được, khẩu 106 cũng đă bắn được 2 trái, Suan ló “đầu máu” lên lại trong pḥng tài xế, nó lắc lư như con vịt cắt tiết ra hết máu, 3 nhân viên kia “nằm vạ” dưới đất năy giờ b́nh sinh lại không thấy ai “lôi” đi ḷm c̣m ḅ lại lên xe, gọi tụi nó “đề” máy và lui ra chút cho 106 dễ bắn, hầm cao hơn súng nên 106 hiệu quả.

     Vượt lên tí nữa  cũng lại 2 ánh chớp trước và bên hong tài xế Th́n xe 25, luồng hơi nóng xuyên ra phía hong bên kia trước 2 b́nh điện, đồ ngũ bị cháy, nhân viên xa đội nhăy ra khỏi xe chạy về sau, chân trái Th́n gần như bị đứt ĺa, chân phải nhiều miểng, c̣n b́nh tỉnh giựt b́nh cứu hỏa phía trong pḥng máy, leo lên pḥng tài xế nhăy xuống sau cùng, h́nh ảnh c̣n măi trong tôi giờ nầy: “cú” nhăy của Th́n, chạm đất với 1chân, bước thứ nh́ đă té rồi bấu víu lên thành xe, tôi tưởng trong cơn hoản loạn tinh thần Th́n muốn leo lên xe lại, nhưng không anh cố và đă giựt được b́nh chữa lửa thứ 2 để xe khỏi cháy, trái B41 thứ nh́ nỗ bên phải mí trên và ngoài nguồn kéo xích, xe không sao!, hết khói nhân viên lên lại trên xe, hỏa lực 50,30 xe khác phủ được trên hầm gần quá, 2-3 BS đă ném hết tay liên tiếp lựu đạn dứt điểm được hầm nầy. Bên phải đă lên được yên ngựa và la lên 75 ly !, tôi dặn coi chừng ḿn bẫy, trước tôi c̣n 1 hầm, chắc là cấp CH nên không có súng chống tank và nếu họ không ló AK lên bắn, hỏng ai thấy, xe không thể tiến đến gần hầm, nóng ḷng muốn nh́ thấy 75 ly, lấy 3 khẩu M72 tôi tiến lại gần hầm, ngồi bên hố đạn pháo binh tôi bắn không sai trái nào nhưng mỗi trái M72 nỗ thấy 1 trái lựu đạn chày cũng bay lên x́ khói…nỗ, đâu đó 72 thấy và kêu tụi nó đem M72 cho tôi, bắn trên chục quả đều trúng hầm chỉ mới ló gỗ, một BS/BĐQ (ĐĐ theo CĐoàn giờ nầy đă thành lính 3/19, chúng tôi thiếu quân số đă tập cho họ xữ dụng 30-50, cơm nước, canh gát như là lính cơ hửu) lên ngang và bên phải tôi la lên và ra thủ hiệu, hiểu ư chỉ gờm súng, anh ta cầm lựu đạn tiến về phía hầm, thấy cách thức đầy kinh nghiệm mỗi trái đă bung mơ vịt cho 1 miệng hầm, và nhiều trái tiếp, anh ta vẫn đứng trên mu hầm…khi cảm thấy an toàn anh đứng thẳng vung 2 tay lên trời…cả CĐoàn năy giờ nh́n anh như chờ giờ phút nầy cùng la lên, hoan hô và vỗ tay…dội góc rừng. Lên phía 75 ly thấy khẩu súng bị móp ṇng đạn c̣n đầy rẫy, máu me vương vít, cái hầm cho 75ly chưa thấy bao giờ và cũng không được học ở TĐ, 72 đă lên tới, chúng tôi thật xúc động, sau mấy giây 72 lại vung tay lên la lớn 3/19 toàn thắng…tụi nó vui vẽ la theo nhiều lần. Thương binh đă đưa ra khoảng trống, Suan nằm như cái xác, Th́n mất quá nhiều máu cứ la lên từng cơn, không chịu nỗi cái mắt nh́n của nó mỗi lần hướng về tôi, tôi nói TS Hùng y-tá: “Tao máu O+ mầy có dây “chơi” trực tiếp cho nó được không ?”, Hùng không dám và “Dust-off” báo đang trên đường, ông TL cũng báo sắp đáp, sắp xếp thương binh nhẹ theo ông TL. Hết nghe tiếng đông cơ trực thăng cất cánh Phi hành đoàn đă báo: “thằng em của bạn đă bay cao”, có lẽ lên cao không khí loảng khó thở, Th́n đă chết, tên Th́n chắc là tuổi Th́n 1952, tuổi 21.

     Ngày N+… Hôm nay điểm cuối cùng cho “đường về Gia-Nghĩa” -- đồn ngă ba Đaksong !. Qua khỏi điểm B chừng hơn 100m th́ đường thông thủy lại đổi qua bên phải, bên trái nhiều chổ cao hơn mặt đường chừng mét, cũng lại ngỗn ngang gỗ súc dọc đường. Cũng từ hiện trường như thế mà BĐQ đă hạ được 1 CX của địch ở khoảng nầy mấy ngày trước, (chiếc xe đầu tiên của đoàn xe, hỏng biết bao nhiêu chiếc), từ đây đến đồn Đaksong lính ông Lang (trọc) LĐ21BĐQ đă cleared nhưng chưa vào được đồn. Chúng tôi tấp qua trái, len lỏi qua những súc gỗ, tôi có xuống coi dấu vết CX địch bị hạ trên QL (địch đă kéo) và nhận xét của riêng tôi như ở trên, chưa thấy đồn th́ có lệnh 72 muốn gặp mặt tôi, lội bộ trở lại gặp 72 thấy ông Lang LĐT/LĐ21BĐQ ở đó, chúng tôi lội bộ về phía trước để thấy đồn Đaksong. Theo ông Lang; hôm qua sau khi chúng tôi đánh chiếm điểm B, BĐQ cũng đă kiểm soát QL và có các nhóm nhỏ hoạt động xung quanh đồn, chẳng thấy địch động tĩnh ǵ bên trong, theo ông nhiều % địch đă rút, tuy nhiên đồn c̣n khá nguyên vẹn, xạ trường tốt cho phía pḥng thủ, BĐQ muốn chúng tôi vỗ vào mặt song song QL. 72 cùng tôi nói với ông chúng tôi sẵn sàn, đường tiến sát an toàn, địa thế và xạ trường tốt, chúng tôi không ngại súng bắn thẳng, chỉ sợ hỏa tiển AT3 hay SA7, song v́ 3 ṿng hàng rào “concertina wire” có thể quấn vào xích làm bất động xe chúng tôi không thể gát đầu xe trên mô đất pḥng thủ được, chỉ tới hàng rào. TG có thể mỡ cho BĐQ một “hành lang” hẹp để một toán nhỏ của họ vào bên trong bằng đạn chài 106 (có thể v́ chưa xữ dụng thử bao giờ!), ông Lang văy 3 ông tiền sát phía sau lên thảo luận với chúng tôi, chiếm mục tiêu PB chỉ yểm trợ bằng đạn khói. Về lại CĐội dặn ḍ từ ông trưởng xa đến xạ thủ, sắp xếp toán BĐQ lập đầu cầu ngồi xe 2 bên xe 106, lội ra phía sau nói chuyên với CĐội yểm trợ (có người bạn học đệ nhất cấp thân thiết và là Th/sĩ hay biệt phái cho tôi) về đạn 81 đèn bắn thấp để có thể cháy dưới đất phía trước dọc hàng rào pḥng thủ đồn nếu đối phương xài hỏa tiển, Pháo binh 105 dồi dào nhưng dù nhỏ rớt nhanh, tản rộng thiếu chính xác. Cơm nước cũng đến trưa CĐội bắt đầu di chuyễn lên tuyến xung phong, lộ tŕnh có bạn, pháo binh đạn khói bắn lai rai để đều chỉnh, tưởng ḿnh như “kinh-kha” không biết làm dóc với ai, qua chổ thầy tṛ mấy ông “đề lô” núp để đều chỉnh, tôi la lớn: “nện vô đầu tôi là phiền lắm nghe ông bạn!” như lời dọa dẩm răng đe, có ông đang nói trên máy, mắt hướng về trái đạn nỗ trên đồn đâu nghe ǵ, mấy “đệ tử” dương mắt ếch chả hiểu tôi muốn nói ǵ!. CĐội đă hàng ngang được trong mí rừng, 5 chiếc vừa1 cạnh h́nh tam giác của đồn trước mặt khoảng hơn 200m, QL ngăn đôi. Nỗ súng cũng là ước hiệu với mấy ông “đề-lô” phủ nhiều đạn khói trước mặt, ra đến QL, CĐ hơi dừng tí cho mấy ông “đề lô” kéo xa bớt, hướng bắn duy nhất là qua đầu, nhiều trái đạn nỗ quá gần xe, địa thế như chổ nầy không thằng chó chết nào trong tuyến đối diện dám ló đầu nhắm bắn, cả mô đất pḥng thủ mù bụi v́ đạn, ào ạc đến trước hàng rào kẻm gai đầu tiên, chúng tôi chưa nhận ra có sự phản ứng nào, bớt tác xạ và không có phản ứng từ phía trong, ngưng hẳn cũng không thấy, trước khi có lệnh cho rút lui thằng 106 lỡ tay làm bay một lô cốt nỗi cho lính gát ngày…hú hồn…nothing !                                 

      CĐ di chuyển về phía CĐoàn, nhiêm vụ giờ nầy là chúng tôi an-ninh trục lộ cho đoàn xe đi Gia-Nghĩa, mươi phút sau thấy có xe dodge và Jeep của BĐQ đă di chuyển trên QL, nhưng măi đến gần chiều tối đoàn xe mới đi qua nơi nầy…Trong đêm mà TG giữ đường cái nỗi ǵ !, CĐoàn  làm 3 cụm giữa đồn Daksong và điểm B, nghe tiếng xe rầm ŕ chạy cả đêm, Sau ca gác buồn ngũ mà ngũ không được, (tôi luôn chia xẻ với thuộc cấp từ ngày về đây, xa đội c̣n 5 là tất cả HSQ+SQ đều phải gác, nhiều hơn th́ phải đi kiểm soát!) lấy cái ǵ cứng cứng cọ vào bất cứ nơi đâu phía ngoài xe đều thấy lân tinh từ PB c̣n dính, xẹt lữa nhỏ nhỏ, nh́n đoàn “công voa” chạy ngoài lộ tôi phục mấy ông Quân-Vận thiệt….ḿnh trang bị súng đạn đầy đủ c̣n nhác !, họ mở đèn đi tĩnh khô.10 giờ hơn nghe nhiều tiếng xích, BCH/TĐ8KB đi qua, nhớ hoài cuộc đối thoại giữa 72 và ông Phan (đen) TĐP/TĐ8KB, hai vị biết nhau từ TĐ6KB, ông bảo mầy cố gắng giữ cho tao qua, ông kia nói tôi đang nằm dọc đường giữ đường cho ông đây !, hỏng nằm an-ninh th́ là ǵ ?, Tôi th́ nghĩ : đêm tối tự an-ninh cho ḿnh c̣n phập phồng….

      Hôm sau CĐoàn về Đức-Lập, tôi được về Ban-Mê-Thuộc thăm thương-binh, và ăn Noel tại đây, Neak-suan đă đi tới lui nhưng không nói được, phải bút đàm, trả tháng lương y nguyên trong bọc nylon c̣n vết máu khô cho nó, thằng Thượng nầy rất có “hiếu” với vợ, mỗi tháng lănh lương nó đều gói trong bọc nylon đến xin đem lương về cho vợ, không có SVL chả sao, nó lột đồ lính bỏ vô gùi, cái khăn túm “chổ cần túm” là không QC nào hỏi.

  

       Buôn Mê Thuộc đẹp và sạch sẽ nhiều lần hơn Plei-Ku, có những khu làm cho ḿnh tưởng đang ở trời Âu, TP lần đầu đến đáng ra là vui lắm, lại cảm thấy không vui, không có người quen tại đây, đơn-vị c̣n ở Đức-Lập, có cảm giác như lạc lỏng bơ vơ, nhưng cũng có chuyện không thể quên trong đời Lính tại TP nầy!, mấy “ông” tham-mưu của CĐoàn đă cắt cử HSI Hà (coi ẩm thực cho CĐoàn) “hướng dẫn” tôi. Sau khi trong QYV ra, không nhớ trong trường hợp nào tôi ngồi cùng xe với Tr/U K…(c̣n bên VN) SQ của LĐ (LĐ đă về nằm trong trại của  TĐ8KB), đi ṿng ṿng ngoài phố, đến chổ bán hoa và gặp 2 “sơn-nữ”, mặc xà-rông, khá đẹp, hơi lớn con, nh́n gót chân biết con nhà khá giả, ông K…đến tán tĩnh, dân “Bụi Mịt Trời” đang có cảm t́nh với TG (Tin chiến sự hàng ngày trên Radio & TV), 2 nàng đồng ư theo chàng về trại dự Noel, tôi HS Hà và tài xế ra sau cho Tr/U K…lái 2 nàng ngồi trước, anh K…tưởng “vớ bở” đang t́m người “xé lẽ” đối phương để dễ chiếm mục tiêu, cỡ như gần bửa cơm tối 2 “nàng” nhờ ĐThoại gọi cho Ba xin phép không ăn cơm nhà, qua ban TT biết số phone 2 “nàng” gọi đến là ông Tỉnh-Trưởng và là Ba của “nàng”…giờ th́ không t́m ra anh chàng Tr/U K…Lạc lỏng, tôi và HSI Hà ra phố, ít lạnh hơn Đaksong chúng tôi chọn  ngồi trước hiên của một tiệm ăn để ngắm thiên hạ th́ một thiếu nữ trên dưới 20 xà xuống xin ngồi chung bàn, sắc diện được 75%, thấy sạch sẽ HSI Hà “đá” cho tôi, đang… “buồn vào hồn không tên…” nên tôi không hứng thú lúc nầy, nàng muốn bắt chuyện với tôi, tôi luôn tránh né, h́nh như có ǵ đó với người phụ nữ nầy chứ không phải là “chị em ta”, qua câu chuyện lúc cầm chai bia nhưng thấy nuốt không vô, người ta đ̣i về KSạn với chúng tôi không đều kiện, Hà nghĩ là có món quà free nầy coi như anh chàng đă lo cho tôi từ A đến Z, trên đường về KS tôi nói Hà thực sự tôi không thích lúc nầy, họ nói nhau thế nào đó Hà nói tôi: cho nó ngũ nhờ qua đêm chứ tội nghiệp !?, KSạn 2 giường tôi tắm rữa trước và lên giường nằm giữa giường như ngũ, nhưng thật t́nh không ngũ được hoàn toàn không phải v́ lư do ṭ ṃ… giường bên kia 2 người nằm 2 bên, và con nhỏ với những tiếng thở dài năo ruột. Quá nữa đêm có tiếng rù ŕ và rồi sau đó nghe tiếng giường rục rịch…Sáng ra tôi nói chơi :“Tao tưởng mầy tha cho người ta”, “Hôm qua tôi ăn chay…tôi phải chờ qua 12 giờ đêm. Hết ngày chay”, Trời đất !, tôi than, “ Nó không đ̣i nhưng tôi cho nó…ngàn $”.  Hỏng biết “TU” cái kiểu ǵ mà thấy nó nằm nhổ râu chờ…hết ngày ăn chay mới “hành động” !, suy qua rồi nghĩ lại…Ừ !, cũng có thể hơn  cái thằng không ăn chay !.

     Mượn điên thoại của KSạn gọi vào tiền-trạm biết CĐoàn đang về Ban-Mê-Thuột, Chờ CĐoàn xuống cùng về Plei-Ku. Cũng con đường QL 14 trên 200Km, Plei-Ku đến Ban-Mê-Thuộc, rồi Ban-Mê-Thuộc về Plei-Ku, sao lúc về thấy gần và mọi cảnh đều dễ thương..qua Hà-Lan, Buôn-Hô…không quên  những buôn làng ngày nào sau ngưng bắn 3/19TK đă làm TrĐoàn 44 SĐ23, chính quyền và người dân ở đây trố mắt…để rồi trong cái ṿng tṛn đóng quân của CĐoàn luôn có 1 con ḅ thui nằm trên xe Truck, và mấy triệu tiền thưởng, đèo Chiến sĩ…chiều xuống không c̣n thấy mặt trời, trong vô tuyến tiếng của Đ/Tá Đồng + tiếng cánh quạt trực thăng bay thật cao v́ nơi nầy nhiều cái đĩnh quá “…Cố gắng đi xuống nữa chứ “over night” ở đó không có thằng nào với tay tới!...” (pháo binh), rồi cầu 110 đến Thuận-Mẫn, Phú-Nhơn…nơi nào chúng tôi gần đến không thấy những ánh chớp nhỏ và nhiều cụm khói đen trên bầu trời, không có 37-57 pḥng không đều đáng yêu… Nhưng không ! tin tức cho biết là Lệ-Minh, Tây Plei-Ku đă bị tràn ngập… ḿnh lại lên đó nữa sao ???

      Chiến tranh những tưởng đây là những ǵ ghê gớm, tồi tệ nhất. Nhưng không…hết chiến tranh chúng tôi mới thực sự nhận những ǵ ghê gớm nhất, không phải phút chốc, 1giờ, 1 ngày mà hằng năm, 3, 5,10 và có người 19 năm… Không phải cho chúng tôi bên “bại cuộc”  mà hệ lụy khôn lường cho cả dân tộc…

      

      Viết cho ĐS San José. 2014

       Mũ Đen Phạm Khánh Hoài 314

 Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design  - Doangoc 341