Chuyện nầy bà con xóm Vàm lo
sợ cả tháng trời rồi, chớ
đâu phải mới đây:
Đó là ở hướng rừng tràm, đêm
đêm có tiếng cọp gầm um sùm
trời đất...
Tiếng gầm này, hỏng biết sao
kỳ, là nó có âm vang làm người
ta rêm đầu long óc, có bữa
nó gầm cả đêm, không ai ngủ
được, mà có ngủ được, cũng hỏng
ai dám ngủ!
Bởi vậy cho nên, lúc này bà
con trong xóm... hồn ai nấy
giữ, thân ai nấy lo...
Rồi bất chợt ai cũng nghĩ tới...
đồ chơi, để thủ thân…
Thế là cả xóm Ngã Ba Vàm, ùn
ùn kéo nhau tới lò rèn thằng
Tư… để rèn khí giới!
Và nhân dịp này, bà con bàn
luôn cách đối phó… Bác Ba
Phi lên tiếng trước:
-
Xóm này chết>(hay)>sống
là do mày đó Tư, liệu hồn mà
rèn đồ cho ngon…
- Tui rèn thì bá chấy rồi,
còn Đuổi Cọp... ai lo? Tư
Rèn hỏi ngược.
-
...>>???<<...Hỏng ai
nói tiếng nào.
-
Ai...thí mạng cùi «đuổi
cọp»... giơ tay lên. Ba Phi
hỏi bà con.
-
... o(o)o... (ooo)...
Lại im re, Tư Rèn thấy vậy,
nói luôn:
-
Bác Ba hỏi ông thầy
bùa Sáu Hên coi sao?
Cũng bởi ông Sáu Thạch Hên
là thầy ngải kiêm thầy bùa,
bắt rắn, nấu cao khỉ, chửa bịnh
tà… Rồi cũng bởi lúc nhậu vô...
mấy hột, thầy Hên nói toàn
chuyện trên trời, cái gì
cũng hỏng ngán, làm ai cũng
ợ ổng, cho nên bây giờ, hỏi
ổng là phải quá rồi.
Bác Ba Phi nghe vậy, liền chỏ
mỏ qua hỏi ông Sáu thầy ngải:
-
Cọp vô xóm, tính sao
đây, hởi ông Sáu thầy bùa?
-
...e...hèm...tính sao,
là sao...?>?>?... Thầy bùa
Sáu Hên muốn nhợn rồi đây.
Thấy Sáu Hên ù ơ dí dầu, Bà
Sáu nói thêm tình trạng thê
thảm của xòm Vàm:
-
Con trâu-cổ của thằng
Năm Cá Trê mất tích mấy rày,
ông Sáu biết chưa?
-
...biết
rồi mà...
Thầy Hên trả lời nhẹ hều, nhỏ
híu. Bà Sáu hỏi gắt:
-
Vậy ông Sáu thầy bùa,
tính sao đây???
-
Sao là sao??? Thầy
Sáu Hên lại hỏi «dàn lân».Thấy
thầy Sáu Hên còn ngần ngừ ú
ớ nghe phát mệt, Bà Sáu Mập...nổi
sùng, tấp luôn:
-
Chuyện cọp nầy, giao
cho thầy bùa Hên là xong, bà
con yên chí!!!
-
Thầy Hên khỏng ra tay...>>>...
thì cả xóm bó tay...
-
Quả là chí lý... Tư
Rèn khen phải.
Thầy Hên nghĩ bụng: - Con
trâu cổ dử dằn, mà còn bị cọp
ăn thịt, thì Sáu Hên nầy đâu
có ngu mà... nhào vô kiếm
ăn.... héhé... xưa rồi diểm
ơi... khèkhèkhè...
Bất chợt lò rèn đông người
mà im lìm, hỏng ai nói tiếng
nào, vì chờ sự...đáp lời của
lảo Sáu Hên, còn Sáu Hên im
ru, đang tính kế, để né đòn.
Sáu Đực lên tiếng:
-
Sao đó ông Sáu thần sầu,
sao im re vậy chớ?
-
... ?>???<<<!!!...Lại
im ru bà rù. Rồi bất chợt,
thầy Hên...nói thiệt:
-
Ý ý...Sáu Đực ơi, tao
chỉ giỏi bùa gồng…
-
Ối chời chời...<>?>?
Nghe bà con kêu trời, Thầy
bùa Hên bán cái:
-
...hay là vầy...ông
Chín Tiều có «vỏ cọp», bà
con để ổng lo.
-
Vậy ông Chín lo đi
cho bà con nhờ!
-
...?!..ooo>ooo...(dịch
đại là ngậm câm)
Thấy ông Tiều ngậm câm, thầy
Hên nói tiếp:
-
Ông Chín khoe với tui,
là ông Bành Tổ của ổng...ở gần
nhà Vỏ–Tòng đánh cọp năm xưa
đó, nhớ hong ông?
Nghe nhắc lớp như vậy, Ông
Chín săng sái nói lên ý kiến
của mình:
- Quả không sai, lão Vỏ–Tòng
(truyện Thủy Hử)
truyền thụ tuyệt chiêu cho
ông Bành Cố Tổ tui nghề bắt
cọp, mà bắt cọp bằng tay
trơn nghen, ngon hong nè,
héhé...
-
Ý chà chà...gặp thứ dử
rồi đa, đã đíu thiệt
nhen...Tư Rèn mừng rở.
Bà con nghe bắt cọp bằng tay
trơn, liền hết hồn, rồi nể
phục ông bành của ông Tiều,
ông Tiều thấy vậy, liền xổ một
dọc hỏng kịp thở, nghe phát
ham:
-
Nè nè, ông Bành truyền
nghề dài dài tới ông Cố, rồi
Cố truyền lại cho ông Nội,
ông Nội truyền cho Tía, Tía
tui…vội vả truyền lại cho
tui đó nhen, hỏng bở đâu.
-
Quá đã...
-
Vậy thì ông ra tay cứu
vớt sinh linh đi ông Chín,
tui nan nỉ ông mà...
-
Tụi tui kêu gọi lòng
tốt của ông, ông nên ra tay
cứu nhân độ thế, để đức cho
con.
Bà con bắt đầu nan nỉ, ông
Tiều nghe rỏ, nhưng im re,
30 giây sau, ông Tiều nhăn
nhăn cái miệng, rồi lấy tay
gảy ót lia lịa, phân bua:
-
Nhưng khổ nổi=>>>...
-
Khổ gì đó ông>>>nói
coi...
-
...huhu...tui bị=>>>tam
sao thất bổn=>>>bà con ơi!!!
-
Khửa khửa khửa...(?)<!>(?)>>>...
-
Sao là ‘tam sao thất
bổn’...ngộ he.
-
Ông nói thiệt coi...
Ông Chín Tiều bi giờ mới chịu
thố lộ, nói...cái sự thất bổn,
như sau:
- ...truyền nghề tới mấy
đời>>>cho nên, đến đời tui,
tui...thất bổn, nên giờ tui
chỉ còn...giỏi, là nghe
tiếng rống, thì tui
biết...đó là cọp đực hay cọp
cái mà thôi!!!
-
...khửa khửa khửa...
-
...héhé...mô phật ông
luôn...xời...
- Trời đất quỷ thần ơi, con
bà nó...ông nói tui nghe
thấy ham, mà giờ…
Sáu Hên than trời...có vẻ
bất mản ra mặt. Lúc nầy lò
rèn đông người mà im ru bà
rù, không khí ngột ngạt bủa
vây, bất chợt Ba Phi lên
tiếng:
-
À…à…còn
thằng Hùm thợ bắt cọp năm
xưa đâu rồi cà?
- Tui nè…Bác Ba Phi liền hỏi
qua thầy hù hớt tóc Hai Hùm:
-
Ê Hùm…bi giờ mầy bắt
cọp cho tao coi?
-
Bác Ba ơi! Rỏ ràng,
hồi nhỏ tui có đi săn cọp,
nhưng Tía tui thổi phi tiêu
tẩm thuốc mê, cọp xỉu, rồi
tui chỉ việc, lấy kềm rút
móng, nhổ râu mà thôi!!!
-
Trời đất quỉ thần
ơi…thúi hẻo!!!
-
Vậy là…bà hú Xóm
Vàm??? Bổng có tiếng Tư Rèn
mách nước:
-
Nè nè…Bác Ba, anh Sáu
“thổi phi tiêu” bá chấy đó
ông ơi…
-
Thằng Đực đâu rồi?
-
Dạ, dạ đây…
-
Ra tay coi mậy…Ba Phi
nói vậy, Sáu Đực liền phân
bua:
-
Tui chuyên thổi chim
se sẻ, hỏng thổi cọp được
đâu…
-
Ối ối…má ơi…
Bà Sáu Mập chủ quán, nghe
bóng đổ thầy, thầy đổ bóng,
liền…đổ quạu, hét:
- Bình thường ai cũng nói
cho dử, đụng chuyện là chạy
tét, dẹp ráo!!!
-
…>>>ooo<<<??? Thấy ai
nấy…đều điếng-hồn, im re, bà
Sáu nói luôn:
-
…xời, chuyện cọp beo
xứ nầy, để Sáu Mập tui lo…
-
Ý chà chà…bà Sáu ra
tay thì phải biết nhen, quá
đã, cám ơn Bà Sáu…
Tư Rèn khoái chí, Sáu Đực
hỏi luôn:
-
Bà Sáu lo cách nào,
nói luôn coi…
-
Chuyện cọp để tui lo,
nhưng Ba Phi chỉ…giúp tui
một tay thôi, được hôn?
-
Giúp chị một-tay là
sao? Bác Ba Phi hỏi, bà Sáu
nói:
-
Đó là Chú Ba nó, chạy
u lên Saigon, để nhờ mấy ổng
kêu lính xuống, là xong ngay
thôi, tui bảo đảm…
-
Ối ối…tời…tưởng gì…
-
///???…!!! Thấy bà
con ngẩn ngơ, Bà Sáu Mập nói
luôn:
-
Nè bà con, mình yếu,
không dùng sức được, thì
dùng…mưu, đúng hôn?
- Thậm chí lý…!!!
Bàn tới bàn lui ba-vòng
bảy-đổi…khỏng ra ôn gì ráo,
lò rèn bửa nay đông người,
mà…hỏng thấy vui, kẻ ngó
qua, người ngó lại, như chờ
phép mầu…Thầy Sáu Hên, bình
thường nghe Bác Ba Phi…nói
dóc thầy chạy, lại nói toàn
chuyện đao to búa lớn…làm
lảo mệt cầm canh, vậy mà bửa
nay Ba Phi lại…im hơi lặng
tiếng, làm thầy Hên…giận
trong bụng, lảo Hên liền nói
lớn cho ai cũng nghe:
-
Thằng Ba Phi nói toàn
chuyện trên trời, bi giờ nên
giao chuyện nầy cho nó…
-
Ờ ờ…vậy mà quên
he…Không để bà con nói câu
thứ hai, Bác Ba Phi hét lớn:
-
Rườm rà!!! Cứ để 1
mình Ba Phi lo!!!
-
Ối tời tời…
-
Trời trời, lo thiệt
hôn đó Ba Phi???
-
Bác Ba cho tui với Tư
Rèn…theo hộ tống. Sáu Đực
nói.
-
Hai thằng bây đi theo…vướng
cẳng tao, hỏng nên…
-
Hay là…Bác Ba cho cả
xóm đi theo để hộ vệ…Tư Rèn
chêm vô.
-
Đi càng đông, càng
thêm vướng…
Sau cùng Bác Ba Phi, nói
chắc cú:
-
Hai thằng bây yên chí,
cứ để tao đi Đuổi Cọp một
mình.
Rồi sau đó, đúng y chang là
Bác Ba Phi lặng lẻ ra đi 1
mình, ngon hong chớ?!
Nhưng mà…đã 3 ngày 3 đêm=>>>trôi
qua…
….con trâu cổ đã về chuồng,
còn Bác Ba Phi thì…chưa,
chết mồ chưa nè!!!
Cả xóm Vàm lo sốt vó, lo
muốn…bái xái bài xai, rồi áp
nhau túa ra đi tìm…
Tới buổi sáng ngày thứ tư kế
tiếp, bà con mới gặp Bác Ba
Phi đang nổ lực…chèo bè
chuối giửa sông!!! Ối trời…
Quỉ thần ơi…bà con thấy, bửa
đó:
Bác Ba Phi chèo bè chuối ỳ
xèo, đã vậy, còn kéo bè…cọp
con phía sau, ai cũng hết
hồn mất vía! Và dòm kỷ, thấy
xa xa phía sau tí nửa, là
con cọp mẹ đang lội bì bỏm
rượt theo bè con phía trước,
úi chà chà, ai dòm cũng thấy…rung
rinh trời đất, đớ lưởi hết
ráo. Thấy bà con trên bờ quá
đông, đang la ó sóc, Bác Ba
Phi…lên tinh thần, liền chèo
bán sống bán chết, để cọp mẹ
không bắt kịp bè chuối có
bầy con…
Thấy cảnh tượng…y như trong
kinh, Hai Hùm…quá hải, liền
nhảy xuống sông cắt dây bè,
rồi đẩy bè con về phía cọp
mẹ. Cọp mẹ lo bơi theo bè
con, đi luôn…
Ba phút rồi 5 phút, 10 phút…nặng
nề trôi qua, nhưng khỏng ai
thấy Bác Ba Phi…trồi đầu lên
ở đâu, bà con phát hoảng,
hết hồn hết ráo, bắt đầu hỏi
nhau:
-
Bác Ba Phi đâu rồi ta???
-
Coi chừng…Ba Phi chết
chìm rồi bà con ơi…
-
Ủa ủa…Ba Phi bị chìm
hả trời???
-
Thôi rồi…<>?><>??? Bà
con bắt đầu la làng:
-
Quớ…quớ…quớ làng xóm,
quớ Ba Phi…mất tích…quớ xóm
quớ làng…
-
…Bác Ba tiêu dên rồi
nè…huhu…
Bà con hoảng hồn kinh, túa
nhau đi tìm Bác Ba Phi: Kẻ
lặng sông, người về nhà lấy
lưới…tính lưới xác Ba Phi…
Sau Đực Tư Rèn vọt về nhà,
định lấy Chài, để…chài Ba
Phi.
Khi đi ngang qua quán Bà Sáu…>>>Sáu
Đực thấy Ba Phi…ngồi một
đống ở đó!!!
-
Ối tời tời…Bác Ba còn
sống đó he??<>!!
-
Khửa khửa khửa…
-
Sao Bác Ba hỏng cho
bà con biết, để đi về theo…
-
…đi theo vướng cẳng…
-
…ối trời…
-
Hehehe…