Đã
có bài
(nói
về) "Chuyện Con Dế" (của)
"Học Trò Trường Làng"
(năm
xưa) =>>>
Mà
không nói tới Dế Hột Xoài là chưa
hết, nghĩa là còn có “cái đuôi”(!?)
Là bởi
“cái đuôi” của con dế, nó kéo-sểnh
cái “âm-dư”… dài tới hơn 50 năm!
Vậy
xin Quí Đọc Giả… đọc từ từ, sẻ biết
cái “hệ-lụy” của cái “dư âm” trời ơi
đó.
…>>>
Mấy anh chàng học lớp nhì… hồi nẳm:
Bởi
tụi nó… khù khờ, còn tài lanh, ưa
làm anh hùng rơm, lại tỏ ra ta đây
và hay “chơi độc” là… nhát tụi con
gái cùng lớp, như thế (thằng
nào làm vậy) mới bảnh tỏn!
Cho
tới tận bây giờ, mới thấy =>>>…Hồi
đó, tụi con trai ngu… trần thân(?!)
Xin kể
lại… chuyện ngu, là chuyện:
Dế Hột
Xoài.
Dế Hột
Xoài là con dế bị nhốt trong hột
xoài khô, nên gọi là Dế Hột Xoài,
chớ hỏng phải là loại dế… lạ, ngoài
mấy loại Dế Than, Dế Lửa, Dế Nhủi,
Dế Chó...vv…
Mới
nghe chuyện “đựng dế trong hột xoài”
thì thấy… hỏng có gì đáng nói!
Ậy ậy…
đừng nghĩ vậy mà lầm, thậm chí… lầm
rất to, lầm không thể tưởng được(?!)
Cũng
bởi muốn có con dế hột xoài, ngon…
hết chổ chê, thì tụi con nít tiểu
học hồi đó, phải… gò lưng, khổ công,
cực thân mới có =>>> là do, phải làm
như vầy…=>>>…
Muốn
có con Dế Hột Xoài ưng ý, trước nhứt
phải có cái Hột Xoài Khô.
Quí
Đọc Giả… đọc tiếp, thì biết, tại sao
tụi nó, muốn ngon đúng điệu, thì
phải khổ.
Là bởi,
không phải hột xoài nào cũng đựng dế
được:
Hột
xoài thanh, xoài cát, xoài tượng…vv…
tụi nó hỏng xài, tụi nó “kén” vậy,
là vì hột xoài loại nầy lớn xộn, bỏ
vô túi áo hay quần không tiện, vì
cái hột xoài bự, nó… lú ra ngoài
miệng túi một khúc, thế là… lộ hết
trơn, vậy hỏng thèm.
Tụi nó
phải kiếm cho ra hột Xoài Mủ (Xoài
Cóc, Xoài Cà Lăm) mà trái phải chín
rục, thì vỏ hột mới đủ cứng, để con
dế không… cắn lủng vỏ hột, chui ra
để thoát thân!
Phải
chọn hột Xoài Mủ: (=>>> xoài non,
chua lét, hôi mủ, mủ dính mép)
Trái
xoài mủ tròn tròn giống trái cóc
chín vàng, còn cơm xoài lại… mỏng
lét, cho nên cái hột của Xoài Mủ…
khi cạp hết cơm, thì cái hột nó bự
chần dần.
Hột
xoài mủ có cái bụng phình, lại… nho
nhỏ dể thương, nếu bỏ nó vô túi áo
hay quần là nó nằm gọn lỏn, kín mít,
nên khi dế gáy “ở đó”… hỏng ai biết,
thế mới đã đíu…
Khi
đem dế… đi học, lúc dế gáy, tụi nó
thấy: Thấy tụi con gái cứ… ngó dáo
dác để tìm dế, và tụi con gái cứ
tưởng dế gáy ở đâu đó… ngoài kia.
Vậy là…
đố con nhỏ nào tìm ra, thế là tụi ôn
hoàn hột vịt lộn… mới khoái tỉ!!!
Còn…
tụi Sài-Gòn, làm gì có hột xoài mủ
để làm hộp đựng dế được!
Là bởi
loại xoài “mỏng cơm” kể trên, đâu có
ai đem bán ngoài chợ bao giờ, cũng
bởi “cơm” của loại xoài đó mỏng-dánh,
còn cái hột bự chần dần, thì… ai mua
mà bán, mà có bán cũng hỏng ai thèm
mua… cái ngữ xoài gì mà… cơm hỏng có,
chỉ có cái hột bự chần dần… ngậm một
họng!!!
Nghĩa
là nói Dế Hột Xoài là… dân tí-hon
sài-gòn… trơ mỏ, nên tụi nó chỉ
“xin” hay nam nỉ mua lại… mới có mà
thôi!!!
Tóm
lại, nói tụi nó khổ, là “khổ” ở cái…
hột xoài khô nầy nè:
… Là
hỏng lấy hột xoài vừa ăn xong, mà
phải tìm hột xoài đã khô… cơ, thế
mới khổ!
Nếu là
Hột Xoài Khô, thì cũng phải là hột
khô… cũ mèm. Hột khô nầy gần nứt
mọng, thì mới vừa ý mấy anh chàng
tiểu học khó tánh… Bởi vậy, cho nên…
Tụi nó…
phải chịu khó, đi tìm hột xoài khô
trong đống… rác cũ quanh nhà nào có
cây xoài mủ hay tìm trong hàng rào
xung quanh cây xoài mủ, với hy vọng,
dơi ăn xoài chín… năm rồi và nó bỏ
hột dưới đất tại đó. Trái xoài mủ…
tuy mỏng cơm là vậy, nhưng khi chín
ăn rất ngọt, lại có mùi thơm, nên
dơi rất khoái.
Khi
con dơi “lảy” được trái xoài chín,
vì xoài nhỏ, dơi ôm xoài ở cậy đuôi,
rồi treo ngược đầu, nghĩa là…dộng
đầu trên nhánh cây gần đó để ăn.
Biết
vậy, tụi nó kiếm lòng vòng xa xa
xung quanh gốc xoài, thế nào cũng
thấy…
Mấy
thằng lặn lội giữa trưa kiếm được
vài hột dơi ăn năm rồi, nghĩa là hột
đã củ mèm, đem về nhà, rồi lựa lấy 1
hột khô mà nó ưng ý.
Hột
xoài khô, được tụi nó “ưng” như sau:
Hột
phải tròn tròn, nằm gần trọn trong
lòng bàn tay, hột phải có mép dầy
dầy như mép …con sò-lông, mà mép
phải… hở hở sẳn, nửa kia! Ý là có
cái mép luôn luôn hở đó, để cho con
dế sẻ thò 2 cái râu ra cái “khe” đó…để
con dế trống dòm ra ngoài.
Tụi nó
muốn “ló râu” vậy đó, nhưng hỏng
biết tại sao, khổ hong???
Khi có
hột xoài khô…hết ý, tụi nó mài mép
hột xoài - là cái chổ để mọng hột
xoài lú ra khi nứt mọng – mài mép
hột trên nền ciment nhám, phải mài
nhẹ tay, mài từ từ cho hết xơ. Mài
làm sao cho mép hột lòi cái khe, mà
cái khe nầy là chổ để banh hột, cho
con dế vô hay bắt dế ra…mà con dế
hỏng gảy cẳng, còn mép hột hỏng rách
và mép phải tự híp lại, còn chừa cái
khe, dỉ nhiên là cho con dế ló râu…dòm
ra.
Má ơi,
tụi nó kỷ thế ghê quá…
Khi đã
mài mòn vừa ý…cái khe rồi, thì…khổ
công nửa nè:
Lấy
dao con chó, mài bén đầu lưởi dao,
cho lưởi dao chen vô cái khe, để…xắc
nhỏ cái hột bên trong, sau đó lấy
kẻm móc từng miếng nhỏ của cái ruột
hột ra ngoài…
Móc kỷ
như vậy, nên…móc cả buổi chưa xong,
bởi…móc lớ quớ, lưởi dao…cứa đứt mép
hột, nghĩa là “hột có thẹo”…thì bỏ,
hỏng xài, tụi nó khó tánh quá cở thợ
mộc.
Khi
ruột hột xoài móc sạch xong rồi,
nhưng…chưa xong đâu…
Còn
phải lấy đầu lưởi dao…nạo cho sạch
bên trong ruột, cho vỏ nham nhám, để
con dế khi chạy trong đó, khỏi bị…trợt
cẳng té lộn cù mèo ở trỏng, hoặc giả,
khi bỏ túi đi học, con dế có thể
“bấu” vô vỏ…như thằn lằn đeo tường,
thì tụi nó mới an tâm…
Tụi nó
lo thấy ghê vậy đó, thế mà cũng chưa
xong…
Bây
giờ còn phải mài hột trên xi-măng
cho sạch mấy cọng xơ bên ngoài, mài
làm sao cho hột xoài hết xơ khô, mà
vỏ hột…hỏng bị trầy, mới là ăn tiền.
Cũng
không phải…muốn mài hột xoài nền nào
cũng được, mà phải mài ở nền cement
nhà bà Tám mới được, vì nền nhà bà
Tám…không có cái vụ:
Khi “qua bay” cho láng nền nhà xong,
mấy ông thợ hồ lăn “con lăn” (gọi là
Hủ Lô) trên đó, nên trên nền, có in
dấu đều giăng giăng những lổ cạn nho
nhỏ, để khi mưa, đi trên cement mà
hỏng lo trợt cẳng…té lăn cù mèo, nên
không mài trên loại nền nầy!
Nghĩa
là phải mài trên xi măng nhà Bà Tám
Ểnh thì hột xoài mài mới…láng e, như
vậy mới đúng điệu học trò….khó tánh,
thế mà cũng…chưa xong!!!
Sau
cùng, phải mài cán viết (bằng cây)
cho nhọn đầu, rồi chấm mực viết tên
mình vô vỏ hột, để…phòng ngừa, khi
vô lớp, tụi con gái…mượn hột, để coi
râu con dế thò ra cở nào, rồi mấy
nhỏ…nhè quên, lại đi trả lộn con dế
cho thằng khác(<>)lại phiền.
Tới
chuyện con dế…
Đâu
phải muốn bỏ con dế nào vô hột cũng
được, khó khăn là vậy đó.
Tức là
phải “tuyển dế”…
Theo…kinh
nghiệm nuôi nhiều, nên thằng “đỏi”
nào cũng biết:
Tụi nó…khám
phá ra rằng, trong số, một hai chục
con dế nuôi trong nhà và đang ngự
trong ngần ấy lon sửa bò, lon sơn,
ve keo…thì hỏng hiểu sao, có 1 hay 2
con dế trống, hỏng biết…mắc ông mắc
cha gì, nó cứ chút chịt hay gáy nho
nhỏ suốt ngày?!
Ban
đầu thấy bực mình, sau đó…thấy hây
hây, rồi…phát ghiền tiếng dế, thế là
tụi nó bỏ dế vô Hộp Quẹt Diêm, rồi
đem đi học, để….trước, khoe với mấy
con nhỏ (dể thương) sau, để nghe dế
gáy cho đã lổ tai!
Nhưng
con Dế Hộp Quẹt nó thường cắn lủng
vỏ hộp quẹt diêm để…vượt ngục, là do
hộp nhỏ, tù túng, nên con dế, mình
ưng ý, nhè…chui đi mất tiêu, nên
tiếc hùi hụi.
Do…mất
dế, tụi nó ngồi chù ụ, quạu quọ…nên
mấy anh lớn mới bày ra cái chuyện
khổ nhọc, là bỏ dế vô hột xoài khô,
thì nó hỏng dám cắn hột xoài để bỏ
đi(?!)
Tuyển
Dế.
Đi học,
đi bắn chim… thì thôi, nhưng về nhà,
tụi nó liền “lo o” bầy dế:
Nói
“bầy dế” cũng… đúng. Vì tụi nó…
thường nuôi trên 1 chục con trong
nhà…
Chăm
sóc bầy dế, là…>>>…
Sáng
sớm, phải bứt cỏ giàn chầu hay cỏ cú
còn tươi để thay cho cỏ hôm qua,
phải thay cỏ mỗi ngày cho dế ăn, rồi
còn lo nước cho dế uống, bằng cách
đổ nước vô “nắp phén” (nấp chai xá
xị) để dế uống cho phỉ tình, vậy là
lo dế như lo nuôi chim con.
Nuôi
dế trong lo sửa bò, lon sơn hay bất
cứ thứ gì có thể đựng cát:
Sát
đáy lon, tụi nó đổ cát hột cở 2 lóng
tay lấy ở đường xe bò, rồi tẩm nước,
làm cho cát ẩm, lại lấy tay dùi cái
hang sát đáy lon, để con dế ở đó….
cho mát.
Nghĩa
là làm sao cho giống “quang cảnh”
ngoài đồng thì càng tốt…
O bế
như vậy, nên con dế… thoải mái lắm,
là bởi: Nó cứ gáy liên tu…
Trong
số con dế trống nuôi đó, có con gáy
rỉ rả suốt ngày. Nên tụi nó bắt con
dế trống nầy nhốt trong hột xoài và
bỏ túi… khi rời khỏi nhà, để nghe dế
gáy rỉ rả cho đã lổ tai…=>>… giống
như cái thời =>>…người ta… đi đâu
cũng đeo bên nách chiếc radio, để
nghe “nhạc la-dô” là vì… mới tó được
cái đài!!!
Còn
tụi nó “bỏ túi” con dế tới trường…
là để nghe cho đã ghiền(?!)
55 năm
sau…
Trong
xóm cũ kề bên có đám ma một ông
thuộc loại cựu trào, ông nầy mất ở
tuổi 102.
Chiều
hôm đó, có 2 lảo già đầu nhuốm bạc
chở nhau trên Xe Gắn Máy tới đám ma.
Thấy
khách “đi đám” tới, gia chủ đon đã
chào đón, đó là một bà đầu cũng có
tóc…trăng trắng, gọi là “tóc điểm
sương”, ra mời khách ngồi bàn và rót
trà vô ly…
Đi-Đám-Ma…là theo lệ xưa, hễ có đám,
thì dù không là bà con ruột, nhưng
là chòm xóm láng giềng thì cũng “đi
đám”, người mất càng già thì người
đi đám càng đông…
Hai
khứa lảo vừa ngồi, bà…già bước ra
tiếp chuyện cho phải phép, lệ là vậy…
Sau
một hồi nói chuyện lòng vòng…cho có
chuyện nói, bất ngờ, bà già (trầu)
hỏi:
-
Xin lổi 2 ông anh, tui thấy
hình như…2 ông quen quen, thì phải?!
-
Dà dà…bà chị thấy vậy hả?
-
Dạ…
-
Vậy tui cũng xin lổi, hỏi bà
chị ở đâu?
-
Tui là dân ở đây…
-
Lâu mau…
-
…dà dà…từ hồi nhỏ tới giờ…
Sau đó,
im ru bà rù, không thấy ai nói tiếng
nào. Bổng ông tóc muối tiêu nói:
-
Kỳ thiệt…<><>!!!<><>???
-
….?!...
-
Tui thấy bà chị…sao cũng quen
quen, đó nha…
-
Hả…?>?>?...thấy tui quen quen…?!
-
Xin mạn phép bà chị…
-
Xời…già rồi, phép tắc con cóc
khô gì nửa, hỏi đi…
-
Hồi nhỏ, bà chị có học Lớp Nhì
2 của ông Thầy Đặng hôn đó…
-
Có chớ…>>>?!<<<…ý ý…ủa ủa…cái
mà, cái cái…mà cái…
-
Thôi rồi…=>>>…cời đất cơi, bà
là “con” Thảo Xí Xọn, phải hôn???
-
Đúng tên cúng cơm…///…ý ý…má
ơi, ông là “thằng” Thả Lùn…chớ gì?
-
Khà khà khà…Thả Lùn là thằng
già nầy nè, nó còn sống nè bà…hehehe…
-
Còn ông nầy, sao…thấy cũng
quen quen, vậy ta?!
-
Bà “nhớ tui”…=>>> tui cùi…
-
Xời, khi dể hả, nè, ông là
“thằng thua đạn” liên tu, đúng hôn???
-
…chí phải…nó đó…
-
Úi chời…sao hồi đó bắn đạn dở
ẹt vậy, hởi lảo ông…ôn hoàn hột vịt
lộn?!
-
Sao nhớ dai dử vậy, hởi…bà già
trầu ôn dịch…hehehe…
Bà già,
được ông già ôn hoàn, gọi là “bà già
trầu”, bất ngờ quay vô trong hét lớn:
-
Thoa, có 2 ông bạn cũ ///>>ở
truồng tắm mưa<<\\\…tới thăm mầy nè…
Một bà
già khác lót tót chạy ra = đó là
“con” Thoa Cọp…già, bà già Thảo nói
liền:
-
Tao đố mầy đó Thoa, hai ông
thần nước mặn nầy là ai?
-
…?!...
-
Mầy nhớ cái đám âm binh Lớp
NHì 2 của ông Thầy Đặng hôn đó?
-
…ooo<>(?)ooo(<<<)…để
coi…<><><>???...ai đây cà…???
-
…tao nhớ rồi, mầy quên hả Thoa,
dở mậy!?
Bất
ngờ, rất bất ngờ, “con” Thoa già,
bổng phát thinh trợn mắt, một tay
chống nạnh, một tay chỉ…vô mặt 2
khứa lảo, giống y thinh hồi xưa, là
cái lúc “con Thoa Cọp”… nổi cơn tam
bành, tay chống nạnh, tay chỉ vô mặt
tụi con trai hồi học Lớp Nhì 2:
-
Ông nầy là Thả Lùn, đúng hong?
-
…hehehe…nó đó bà…
-
Còn ông nầy…chuyên môn nhát
thằn lằn, quỉ dật ông nhen…hehehe…
-
Nhớ kỷ quá ta…hì hì…
-
Mắc dịch 2 ông, tui tưởng mấy
ông ngũm hết ráo rồi…
-
Còn hơi lâu nhen…
-
Còn mấy ông nửa, chớ đâu phải
2…?!
-
Tụi nó thằng chết, đứa bị
thương…
-
…(ooo)>>>…Im ru, chỉ còn nghe
tiếng “trống đám ma” đang gỏ rền
trời…
Ba
mươi giây sau…
-
Nè chị Thoa, sao chị cứ dử tợn,
tay chống nạnh, giống y chang hồi
xưa vậy chớ?
-
Phải dử tợn, mới sống nổi, với…mấy
thằng quỉ sứ…quí ông, đó đa!!!
-
Khửa khửa khửa…
-
Ối ối…mấy ông…là già mắc dịch,
gì đâu á…hí hí…
Thế là
chuyện đời, chuyện xưa, chuyện bạn
bè, kẻ còn người mất…chuyện tùm
lum…khui ra hết ráo, nhắt sạch bách
những chuyện của học trò xưa…
Nếu
nói nghe cho xôm, là chuyện xưa nó
tuôn tràn xối xả như thác đổ đầu
ghềnh!
Sau
cùng, mấy ông già hơn sáu chục niên,
được mấy bà già, già…cở đó, khen:
-
Công nhận, mấy ông siêng
thiệt!!!
-
Gì đó…sao gọi là siêng?!
-
Cho…con già nầy…hì hì, hỏi ông
cố Thả Lùn, một câu.
-
Cho bà hỏi.
-
Sao “hồi đó” ông cho tui nhiều
Dế Hột Xoài dử vậy…?!
-
Á…cái cái…giờ, bà nhắc tui mới
nhớ, đó nha…hehehe…
-
Sao cho dế tui >>>??? Nói lẹ…
-
Hồi nhỏ bà đẹp =>>> như quỉ…
-
Nhưng tui đâu có em trai…mà
ông nịnh…hí hí…
-
Hả hả…má ơi…vậy sao bà xin dế
hột xoài của tui…hoài vậy, nói mau?!
-
Tui xin dế, tui cho tụi con
trai xóm tui, vậy được hong…ta hé?
-
Ồi tời tời…Huhuhu…
-
Hé hé…nín lẹ…
-
…Quỉ thần ơi…hu hu…tui cho bà
hơn chục con dế là ít…?!
-
Ê ê…sao cho tui có nhiu đó,
rồi ngưng, sao kẹo vậy ông???
-
Lượm hết hột xoài, tui phải
ngưng…khè khè…
-
Cời cất cơi, vậy mà hồi đó,
mầy nói mầy bị mất dế, ai dè...Ông
nầy hỏi ông kia.
Tới
đây thì 2 khứa lảo, nói với nhau:
-
Hèn
gì…tao thấy mầy tối ngày đi lượm hột
xoài mủ, nào ngờ…hí hí, lòi tẩy.
-
Con bà nó…hồi nhỏ, ngẫm lại…tao
ngu bà cố…
-
Bi giờ tui thay mặt mấy đứa
tụi nó, cám ơn mấy ông cho dế…dư xài…híhí.
Người
ngoài, ngồi bàn kế bên…hỏng biết tại
sao và bị…cái gì, mà 2 ông lảo và 2
bà già…vừa nói chuyện, vừa múa tay,
vừa cười như nắc nẻ, vui vẻ…trong
đám ma, mà ai cũng…hỏng nghe rỏ, bởi
tiếng Trống Đám Ma nó oánh điếc đầu
điếc óc…
-
Sau
cùng cho thằng già nầy, hỏi…con già
đó, câu cuối…
-
Cho
ông hỏi tới sáng luôn…
-
Ai bỏ con thằn lằn thúi vô
bình mực của tui?
-
Đố
ông biết…
-
Bà
biết tui cùi…
-
Muốn
biết hong?
-
Muốn,
ai…nói coi?
-
Tui
nè…khè khè…
-
Tời
ơi tời…sao chơi độc vậy tám, tám ơi…là
bà támmm?!
-
Ai biểu ông thả con thằn lằn
vô túi tui…
-
Hu
và hu hu…(?!)
-
Khửa
khửa khửa…có qua có lại =>>> mới
toại lòng nhau…ché!?!
-
Con bà
nó…tui chấm mực, nghe nó thúi rền
trời luôn…
-
Khà
khà…huề tiền hỉ?!
-
Vậy
vậy…hí hí…nghéo tay cái coi…
-
Nè…nghéo!!!
Hai
ngón tay…già, nghéo cứng…y như học
trò lớp nhì trường làng!!!
Hai
khứa lảo ra về, mà lòng cứ ngở đang
học lớp nhì…nghe nó đã cách gì!
Quỉ
thần ơi…”Đi Đám Ma” =>>> mà vui hết
biết (?!) =>>>???<><>!!!
Về
nhà mấy ngày sau:
Mới
nhớ là “đi đám ma”…mà lo nói dóc,
nên “tụi nó” quên phúng điếu!
Ối
trời trời!!!
Bậy
thiệt…
NĂM
MỚI CHÚC QUÍ ĐỘC GIẢ ĐƯỢC NHIỀU TAM AN