Trong
lúc tu sửa ngôi nhà cổ 7 căn, trong Thành Nội
Huế ...Người ta bắt gặp 1 cuốn sách cổ, phải nói
là rất cổ, cổ nhứt Việt Nam ... Bìa sách đã ố
vàng, thâm đen, mốc meo thê thảm, nó gần như mục
nát, trang giấy giòn rụm như bánh tráng, đó là
loại giấy ” dó ” xưa, nay đổ màu vàng khè ...Ngó
là biết cổ !!! Nói cổ, là hỏng ai dám cãi
Trong lúc dở nhà, anh thợ mộc thấy nó nằm trên
đầu cây cột cái trong ngôi nhà 7 căn, nhà 7 căn,
nó có 8 cây cột cái, bự cả ôm, bóng lưỡng...Anh
ta vội báo cho ông Thầu, ông thầu nầy có người
bà con, là nhà ” Cổ Học Huế ”, nên biết chuyện
và ông lảo ” cổ học ” nầy, bèn thông báo cho dân
trong nghề khảo cổ của ông, và hẹn Chủ nhựt tuần
nầy, sẽ tổ chức ... khui sách, để coi nội dung
trong đó ... Bày sách ra coi trước mặt bá quan
văn võ như vậy, gọi là cho ... phỉ tình mong đợi
bấy lâu nay !
Dân chúng biết tin... ngày đó, cũng bỏ ăn, bỏ
cày, ồ ạt kéo tới, quyết coi cho tận mặt, để
biết trong sách cổ đó, ông cha xưa, nói về cái
giống gì ... mà gọi là bí mật !!!
Ông Xã trưởng thấy dân chúng mê coi như vậy, bèn
mướn máy quay phim, để chiếu trực tiếp lên màn
ảnh khổ lớn cho bà con coi luôn, vì ổng thấy, từ
trước tới giờ, chỉ có mấy cha khảo cổ học, là
dành quyền coi trước không hà ! Bực mình quá đi
!!!
Bây giờ, gặp ông Xã trưởng ” biết chuyện ” như
vầy, thì chuyện độc quyền coi trước một mình, là
coi như xưa ... rầu bà tám ... ư !!! ... Bỏ đi
bà !!! (?!)
Rồi cũng tới ngày Chủ nhựt đợi mong ...
Cuốn sách được ông Xã, cẩn thận, nhẹ nhàng mang
ra để trên bàn ngoài sân rộng ... Có khói nhang
nghi ngút, bay lờ đờ trên bàn thờ kế cận ...
Gần 20 ông khảo cổ già khú, mang kiếng cận cả
chục diop, ngồi vây quanh ...
Cả trăm, cả ngàn bà con bổn xứ, đứng chen nhau
đen nghẹt vòng ngoài... ngóng cổ dòm lên màn ảnh
lớn, như coi phim trong rạp chiếu bóng ... Chờ
riết, trong bụng nóng như hơ, ruột gan nôn nao,
cắn rức, chịu muốn hỏng xiết luôn... giống y như
con nít, lần đầu ...được má cho đi Vũng Tàu tắm
biển !!!
Máy quay phim đặt trên cao, thò xuống bên trên
cuốn sách, quay trực tiếp, rồi chuyển qua màng
hình lớn liền, thành ra hỏng có cảnh chen lấn,
xô đẩy hay gây lộn giành chổ gì ráo, ổng Xã
trưởng tính vậy là quá hay ... Hoan hô ông Xã
một phát !
- Tao coi bộ ... thằng Xã nầy, cầy - cầy
vậy, mà làm ăn được đó nghen bây !
Một ông cụ khen ông Xã ... Rồi một bà khác nói :
- Tui coi truyền hình ” đồ xưa ”của
người ta không hà, giờ coi mình, mới đã ...
Xong đâu đó, có tiếng máy điện chạy xăng, nổ dòn,
phun khói đen trời, người ta thấy trên màn ảnh,
hiện lên, cái hình gì, có hai càng, bự tổ chản,
nó hơi rung rung, đó là
... cây kẹp nhổ lông heo, được kẹp nhẹ trang bìa,
lật qua ...Và lòi hàng chử :
” Kính chào chư vị ... xin quí vị, hảy nhẹ tay,
lật qua trang kế ”
Ông Xã trưởng lấy kẹp, rất cẩn trọng, nhẹ nhàng,
kẹp trang kế, lật qua ...đó là trang trắng, hỏng
có chữ !
Lật tiếp 5 trang nữa, mới có hàng chữ ...
” Xin cẩn thận ... nhẹ tay giùm, cám ơn ”
Ông Xã lật cở hơn 10 trang tiếp theo ... Ở trang
21 chỉ có 1 câu duy nhứt ...
” Xin chào, Quí vị đã bước vô Nội Dung BÍ KIẾP
”
Bên ngoài bà con nín thở, không gian im ru, bốn
bề vắng lặng như tờ ...Mấy ông Khảo cổ bậc thầy,
móc vải mềm ra, lau kiếng cận mấy lần, rồi im re
chờ ...
Trang tiếp theo ...rồi trang tiếp theo nửa ...
cả chục trang toàn là giấy dó ố vàng, hỏng có
một chữ ... để làm thuốc !!! Ối trời ! Hỏng ai
biết được, có chuyện gì trong sách, mà sao trống
trơn kì cục vậy trời !!!...Hồi hộp quá, lật sang
trang kế, có câu :
” Xin đếm lại từ đầu, tới đây, nếu đúng là
trang thứ 51 là quí vị lật hỏng sót trang đó nhe
!!! Vì nếu, lật sót, quí vị sẻ không thấy ” cách
hướng dẩn ” đâu mà ham !... Nhắc lại, nên đếm
lại trang cẩn thận, khi tới đây, thì ... lật qua
trang kế, bi giờ, mời lật lại từ trang đầu ”
Thế là công - tình lật cả buổi, cẩn thận tới độ,
mồ hôi hột đổ đầy mình, hỏng lẽ, giờ bắt đầu làm
lại, như sách chỉ sao chớ ??? Ban khảo cổ có vẻ
...khựng, bà con la ó :
- Lật lại đi chớ, rủi sót thì sao ???
Sanh tật làm biếng, hả mấy cha ??!!
La xong, bà con nín thở dòm vô màn hình, chờ đợi
...
Thế là cuốn sách được cẩn trọng, nhẹ nhàng xếp
lại, và bắt đầu, ông Xã, lật lại từng tờ, từ
trang 1 ... bằng cái kẹp nhổ lông heo !... Khi
cẩn thận lật, thì mười mấy ông khảo cổ, cùng
nhau ... nhón cổ dòm vô, sợ sót, nên chịu khó
đếm từng trang ... cho tới trang 51 rồi ... qua
trang 52 có câu :
” Xin lật tiếp ... coi chừng bỏ sót ”
Lật thêm cở hơn 20 trang nữa, cũng là giấy trắng
hỏng có chữ, trang kế, có câu :
” Bây giờ quí vị làm đúng rồi, đừng nôn nóng,
từ từ lật tiếp đi ”
10 trang lật kế, toàn là giấy trắng ... Bà con
coi bên ngoài, vẫn rỏ mắt, dòm kỹ trên màn ảnh
bự, bắt đầu ...chịu muốn hỏng thấu ! Rồi có
tiếng ... bất mãn la lên :
- Vậy mà gọi là Bí với Kiếp !!! Chán thấy bà
!!!
- Dẹp !!!
.... Bỗng thấy trang sách vừa lật qua, trên màn
ảnh, hiện ra hàng chử :
” Sao om sòm vậy ? Quí vị lật tới đây, có thấy,
sách in cái vòng tròn lớn chưa, bên trong vòng,
nó có chữ ” O ” hoa ? ... Thấy chưa ? Nếu chưa
thấy, thì coi lại đi, nhưng tốt nhứt là lật lại
từ trang đầu cho chắc cú !!!”
Thế là ... ông Xã bắt đầu, mần lại từ trang 1,
để tìm cái vòng tròn ...bí ẩn kia !!! Thiệt là
mệt đứt hơi !!!
Mồ hôi ông Xã trưởng và quí vị khảo cổ bắt đầu
... rịn ướt sống lưng, nó rỉ tới lưng - quần,
thấm vô mông chèm nhèm, rích chịch, riêng cái áo
nó hít vô lưng, chèng - nhẹt thiệt là khó chịu,
nhưng cũng phải ráng, chớ biết ... sao giờ ??!!
Lật lại cho đã đời, rồi cũng tới trang ...đó,
nhưng hỏng thấy cái vòng ... Lại bị la :
- Ủa ủa ??? Cò ... cò còn ... cá cá ...cái,
mà cái ...
- ” Mà cái ” là sao ??? Hỏng thấy vòng
tròn ...cũng lật tiếp đi chớ ... ụ ự gì nữa ?!
Bên ngoài la vô bên trong, như vậy là bên ngoài
... đang giận lắm đó !
Rồi thì ... lại lật tới trang kế tiếp nửa, ai
cũng thấy hàng chữ :
” Nếu chưa thấy cái vòng thì lật tiếp ”
Rồi lật qua cỡ 20 trang giấy trắng tiếp theo
...liền thấy hàng chữ dài :
” Cẩn thận, nếu nôn nóng, làm rách giấy ! Nội
dung nó ở bên kia ! ”
Ông Xã mừng quá, liền lật qua trang kế ... nghe
cái ào, có ngay hàng chử :
” Đây là nội dung của BÍ KIẾP DANH BẤT HƯ
TRUYỀN ”
Thấy mấy chữ trong trang, tất cả khán giả có mặt,
đều thở phào nhẹ nhõm !!!
Nhưng cuốn Bí Kiếp nầy, tới đây, chỉ còn 2 trang
cuối ...mà thôi !!!
Mấy ông khảo cổ, thấy vậy, khoái quá, liền đứng
lên, ngó dáo dác ra ngoài, hai tay xoa xoa, cười
hì hì ... tỏ vẻ thỏa mãn ... rồi la lên ỏm tỏi :
- Quá đã, chạy đâu cho thoát con ơi ... Bí
Kiếp, mầy phải lòi ra ... nhééé !!!
Mấy ông Khảo cổ cùng bà con mừng quá, có thế chớ
!!! Có tiếng hối bên ngoài :
- Lật đại đi mấy cha ??? Còn lộn xộn chi
đó ??? Tui hỏng rảnh mà chờ nhe !!!
Ông Xã, nghe hối quá dử, liền vội, lật qua ...
nghe cái rẹt, thì thấy trên trang giấy, có 3 chử
viết hoa thiệt lớn, lớn tới độ nó chiếm hết
trang giấy dó ... Đàng sau 3 chử lớn còn có
thêm 3 chấm nhỏ nối vô 3 dấu than như vầy :
” TỔ BÀ NÓ ... !!! ”
Bà con coi xong 3 chử ” Tổ - Bà - Nó ”
bèn ... té ngửa, tức thì bàn nhau ào ào :
- Hả ??? Cái gì ... là TỔ ... rồi BÀ ...
tới Nó ??? Bí hiểm thiệt nhen !!!
- Lại còn ... 3 cái chấm với 3 dấu than
... là ý nghỉa gì ta ???
- Ừ ừ ... Bí Kiếp viết, tui ... khó hiểu
quá nha ! (?!)
- ...???!!!...Nó viết gì vậy trời ???
- Viết gì vậy mấy ông Khảo Cổ ???
- .. !!?? ... ( Mấy ông Khảo cổ ... nín
khe !!! )
Bỗng có một bà la lớn :
- Tui biết cái ... ẩn ý về 3 chử đó rồi,
nha bà con !
- Ý sao ???
- Đó là BÍ KIẾP TRUYỀN NGÔI
- Hả ??? Truyền ngôi là truyền ngôi Vua
hả ?
- Sạo !!!
- Nè : Ông Tổ truyền ngôi ...cho Bà, rồi
Bà truyền ngôi ... cho Nó ! (??)
- He he he ... Cho Nó ??? Nhưng Nó là ai
nè ??? He he he ...
- Thiệt là khùng, vậy mà hỏng ai biết hả
??? Nó là cháu của ... Bà Nó ! (?!)
- Ý ý ... Trời đất ... cơi !!! He he he
...
- Ối cha ... he he he ... thiệt là tầm
ruồng !!!
Lúc nầy, nghe ồn ào quá, ông Xã lên tiếng :
- Mời bà con im lặng, để tui mần việc ...
Bà con xung quanh liền im re, ông Xã, hỏng hiểu
sao lại chần chừ !!! Có ông già la :
- Lật đại coi ... Xã Trưởng, mầy lẹ lên,
cho tao coi na ...lẹ lên !!!
Bị hối lia lịa, ông Xã ...phát ngợp, miệng thở
hổn hển ...như muốn đứt hơi !
Ông Xã tay run run, rồi lật đật .. lật qua trang
cuối, lòi 3 chữ, lớn chà bá :
” RÃNH DỮ
HE ”
Vừa thấy 3 chử bự trong Bí Kiếp, bà con ... thất
kinh, hoang mang tột độ :
- Hả ??? Gì vậy ???!!! Tui hiểu câu nầy,
tui chết liền !!! (?!)
- Cái gì vậy ta ??!!
- Bí Kiếp ghi ... khó hiểu thiệt tình
!!!
- Vậy mới ... đúng là Bí Kiếp chớ ụa ?!
Mấy ông khảo cổ, lần đầu tiên trong đời, đọc
được 6 chữ, trong nội dung của Bí Kiếp Danh Bất
Hư Truyền là : Tổ Bà Nó Rãnh Dữ He ... đều xanh
mặt ... xám hồn, tay chưn run rẩy, tim như hết
nhảy ! Bà con tá hỏa tam tinh ... Rồi ...
- Ủa ủa ... nó còn hàng chữ nhỏ rí ...
dính sau nữa kìa ...
- Chử nhỏ híu ...làm sao coi ta ???
Đeo sau 3 chử lớn ” khó hiểu ” RÃNH QUÁ HE của
Bí Kiếp là hàng chử viết nhỏ rí ...hỏng ai đọc
nổi, ông Khảo cổ già, thấy vậy, liền vội móc ra,
trong cái cặp da cũ - xì, cái kiếng lúp cở lớn,
ông cẩn thận, tà tà, rà vô hàng chữ nhỏ đó, nhờ
có cái kiếng rọi lớn, trên màn ảnh, bà con thấy
hàng chữ nhỏ rí, thành hàng chữ bự chần dần,
hiện ra sau 6 chữ đầu tiên của nội dung Bí Kiếp
: Đó là chữ ” Chuyện ” ...
Nhưng rồi cái kiếng lúp bị ... rung, chữ nhảy
lung tung, bà con coi trên màn ảnh, hỏng thấy gì
ráo !!! Bắt đầu la làng om sòm :
- Mấy ông làm gì kỳ, nhá nhá hoài vậy... tụi
tui làm sao coi ???
- Bình tĩnh lại coi ....
- Cái gì mà ...nhẩy tùm lum vậy, sao coi,
mấy cha ???
Sau những tiếng la ó bên ngoài, cặp càng cây nhổ
lông heo, từ từ ...hết lắc !
Bỗng ... màn hình mờ dần và hàng chử nhỏ rí ...
lại hiện lên, rồi ... nhỏ rí trở lại !
Và và ... cái kiếng tà tà xáp vô, hàng chữ nhỏ
trong Bí Kiếp hiện rõ rành rành nè :
”” Chuyện Tầm Phào Vầy Cũng Ráng Ngồi Coi Tới
Đây ! He he he ””
Bỗng có ông Lão đọc thiệt lớn hết câu trong Bí
Kiếp : ” TỔ BÀ NÓ, RẢNH DỮ HE, CHUYỆN TẦM PHÀO
VẦY, CŨNG RÁNG NGỒI COI TỚI ĐÂY ...”
Đúng 5 giây sau ... Đùng một cái, rộ lên ( ... )
hết sức rùm trời :
- ... !!! ... &$#* ...</>?? ... (
là câu chửi thề ... dơ không thể tả !!! )
- .... ?//
%@$$
..*&@ !!! ( là câu chửi rủa ... thậm tệ, hết
dám ghi !!! )
( é é é .... )
( He he he ... )
( Khụ khụ khụ !!! )
Chàng hiu 374